Ôi Giàng ơi! Tôi lại được lên báo rồi cả làng ơi. Đã từ lâu lắm rồi từ ngày được mr Nguyễn Ngọc Long Blackmoon ( http://goo.gl/uzrtIU ) cho lên báo tường nhà anh, tôi hôm nay lại được 1 lần nữa vinh dự lên báo tường của anh Nguyễn Quang Đông và SME Hospital. Các anh đều là những người nổi tiếng, ôm chí lớn, nhiều người theo vậy mà cũng để tâm đến tôi - con tôm con tép sống đáy ao thì dù có thể nào cũng quả thật vinh hạnh. Chả là hôm trước tôi có viết bài review về sự kiện của SH do anh tổ chức. Sự kiện nó thế nào, cảm nhận của tôi ra sao thì tôi "số hóa" nó ra. Chứ đâu có dấu diếm bịa đặt gì. Bài viết nó ở đây ( http://goo.gl/0ebulG ). Thế là tôi được lên báo tường cám ơn. Khổ thân tôi thế. Đáng ra tôi nên viết tung hô sự kiện hơn 1 tý để anh quý và còn cho vé mời các sự kiện khác. Không thì chí ít cũng ngậm miệng ăn tiền. Đằng này đua đòi số hóa tri thức.
Kể cũng lạ, mấy trăm con người ngồi đó, hàng nghìn người theo vết của các anh thì hẳn phải có người này người nọ. Đâu thể ai cũng tung hô các anh được. Đến ông bí thư tỉnh An Giang hiền lành tốt bụng như thế mà còn có người bảo là có cái vẻ mặt kênh kiệu. Ông tốt đến độ có người còn lấy tên ông đặt tên cho con lợn nhà họ cơ mà. Vậy thì việc có một bài viết lạ đi lạc điệu với những gì các anh suy nghĩ thì có là hạt cát gì đâu so với biển cát suốt ngày được sóng vỗ ì oạp.
Thôi thì chín bỏ làm mười, tôi xin gửi lời xin lỗi tới các anh. Tôi mới có ít tuổi nên thành ra trải nghiệm đời vẫn chưa khôn. Mong các anh bớt buồn tủi. Các anh vẫn còn rất nhiều lời nhận xét tích cực khác để lấy đó làm động lực tiếp tục nỗi đau đời của mình.
Thân mời anh chị em và bạn bè cùng đọc qua bài báo mà tôi tự nhận là viết về tôi:
[ THƯ ĐẶC BIỆT CẢM ƠN ]
Chào các Bạn,
Cảm ơn các Bạn đã đến dự “đám cưới” của chúng tôi tại Trung tâm tiệc cưới Trống Đồng. Cảm ơn mọi người đã đồng hành cùng chúng tôi trong chuỗi sự kiện “truyền MÁU cho CEO” này.
Nhẽ ra chúng tôi dành lời cảm ơn đặc biệt này dành cho diễn giả vì anh đã có một buổi chia sẻ hào hứng với những lý thuyết và trải nghiệm anh đã mua bằng nhiều tiền và nhiều nỗi đau. Nhưng với chúng tôi, nói lời cảm ơn với Dũng là hơi thừa vì khi đã “chiến đấu” cùng nhau, trải qua khó khăn cùng nhau, chúng tôi biết cách cảm ơn nhau một cách thiết thực hơn.
Chúng tôi muốn đặc biệt cảm ơn đến một người khách tham dự đặc biệt, vì sau khi tham dự anh đã có ghi lại cực kỳ chi tiết, sinh động, khách quan…trải nghiệm của anh về sự kiện của chúng tôi. Sau khi đọc kỹ những gì anh viết, chúng tôi hiểu như sau:
- Anh đã ghi lại những trải nghiệm của cá nhân anh (từ khi đăng ký….đến khi gặp bạn…đến khi lắng nghe…đến khi sao nhãng…đến khi lắng nghe…đến khi từ chối về uống bia…đến khi ra về…)
- Anh chắc chắn là một chuyên gia về nhân sự hoặc có chuyên môn chính là nhân sự.
- Anh có nhiều bạn bè trong giới làm nhân sự (đều là các chuyên gia mà anh có kể tên anh Thăng, anh Lộc, anh Tùng…)
- Anh có nhiều bài viết về lĩnh vực nhân sự và nội dung chúng tôi đọc được cũng trên blognhansu.net
- Trong nội dung anh viết có phần khen, có phần chê, nhưng phần chê có vẻ “chiếm ưu thế” , từ khâu truyền thông sự kiện, tổ chức sự kiện, đến diễn giả…nhưng chốt lại là anh cũng vui khi ra về khi được gặp bạn bè, xin được tài trợ, có thêm chút kiến thức…
- Trong giọng văn anh viết về mặt chuyên môn sắc sảo, câu chữ tưng tửng, kèm một chút mỉa mai, hài hước…và chúng tôi đoán là anh cũng khá nho nhã khi anh nhận xét rằng phong cách của chúng tôi thô quá, không hợp nói về nhân sự
Những nội dung đó ít nhiều thức tỉnh chúng tôi, giúp chúng tôi nhìn rõ hơn những hạn chế của mình, yếu kém và ngu dốt của mình…đồng thời cũng làm chúng tôi cảm thấy NHỤC hơn khi được ví với “bọn đa cấp”.
Nhưng chúng tôi tiếc là anh không tìm hiểu kỹ về chúng tôi và cho chúng tôi biết điều chính chúng tôi cũng không biết là “CHÚNG TÔI BÁN CÁI GÌ?”
Chúng tôi cũng tiếc là anh không tìm hiểu kỹ chúng tôi khi nói là chúng tôi “ĐAO TO, BÚA LỚN?”, CHÚNG TÔI CHỈ LÀ NHỮNG CON BỆNH ĐANG CỐ GẮNG CỨU MÌNH VÀ CỐ GẮNG CHIA SẺ NHỮNG GÌ CHÚNG TÔI BIẾT THÔI MÀ...
Chúng tôi rất NHỤC vì bỏ bê việc gia đình, việc công ty, việc cá nhân…bỏ tiền bạc, thời gian, tâm sức vào việc chia sẻ này … để nghe rất nhiều người chửi, từ vợ con chửi, nhân viên chửi, bạn bè người thân chửi …và bây giờ là những người đến nghe miễn phí và cũng “nhận được cái gì đấy mang về” chửi.
Chúng tôi biết là Dũng không phải là một diễn giả mẫu mực, Đông và anh em chúng tôi cũng không ai là người đi nói chuyện lấy tiền và chúng tôi đều biết mỗi người chúng tôi đều có rất nhiều hạn chế, đều là CON BỆNH.
So với rất nhiều CHUYÊN GIA ở ngoài kia, chúng tôi chẳng là gì cả. Nhưng với chúng tôi TẤT CẢ NHỮNG NGƯỜI GIỎI ẤY CHẲNG CÓ Ý NGHĨA gì nếu:
- Chỉ có một đống lý thuyết suông(dù rất hay) mà không làm thực tế ra kết quả.
- Có một đống kinh nghiệm thực tế mà không hệ thống được dưới góc nhìn lý thuyết để chuyển giao cho người khác.
- Có cả hai thứ trên nhưng không chia sẻ cho ai.
Chúng tôi thấy rất NGU khi qua mặt các CHUYÊN GIA mà chia sẻ những gì mình biết cho những người cần nó. Nhưng chúng tôi biết khi doanh nghiệp mình CHẾT, chẳng có chuyên gia nào đến cứu, khi doanh nghiệp mình BỆNH không ai MIỄN PHÍ THUỐC cho mình. Cực chẳng đã chúng tôi mới liều mà làm việc bỏ tâm sức, tiền bạc ra chia sẻ, kêu gọi các CON BỆNH đoàn kết để cứu nhau.
Chúng tôi thực sự bị thức tỉnh vì những gì anh viết và sẽ có những điều chỉnh kịp thời để bớt NGU đi, bớt NHỤC hơn, thậm chí cân nhắc việc dừng hoàn toàn những việc ỒN ÀO không cần thiết, chấm dứt việc chia sẻ MÁU của mình cho những người không cần chúng.
Một lần nữa cảm ơn anh đã tới tham dự, lắng nghe chúng tôi, chửi chúng tôi…nhưng chúng tôi đề nghị anh tìm hiểu kỹ hơn về chúng tôi trước khi nhận xét về chúng tôi là “đa cấp” hay “đao to búa lớn”.
Chúng tôi sẵn sàng lắng nghe, học hỏi những gì anh có thể chia sẻ, sẵng sàng hợp tác nếu sau khi tìm hiểu kỹ về chúng tôi anh thấy bọn tôi cũng là lũ “chơi được”, đồng thời sẵn sàng mời anh tham gia làm diễn giả cho những nội dung phù hợp khi có dịp.
Tuy nhiên chúng tôi cũng xin phép không tiếp anh nếu anh tỏ ra không tôn trọng những tâm sức cũng như công việc của chúng tôi và của những người tham gia mạng lưới này.
Chúc anh và sự nghiệp nhân sự của anh có nhiều thành công, mang lại nhiều giá trị cho các tổ chức, công ty mà anh góp sức.
Trân trọng,
SME Hospital
Note: chúng tôi là “dân phủi”, dân vỉa hè, dân công trường, dân chiến đấu chứ không phải dân văn phòng nên văn vẻ rất thô, hành xử cũng rất thô. Đồng thời chúng tôi luôn cảm thấy rất NHỤC vì sống trong một môi trường Kinh doanh và Xã hội như một đống phân thế này. Rất mong anh thông cảm nếu có gì khiếm nhã.