Sáng nay dạy sớm đón cái rét buốt đầu đông. Các cơn gió thổi liên hồi đập vào cửa kính kêu cành cạch. Cái tiếng kêu thân thương mà tôi nghe đến gần chục năm nhưng không phải ai cũng dễ thích nghi. Cứ tưởng tưởng, tối mùa đông giá lạnh tự nhiên lại có tiếng cành cạch xem. Hẳn sẽ có người mất ngủ cả đêm. Nhưng dù sao thì cái tiếng lạnh lùng đó còn hơn cái tiếng còi kết thúc trận đấu bóng hôm qua. Trận đấu giữa đội tuyển Việt Nam và Malaysia. Đấu trên sân nhà Việt Nam. Vậy mà chỉ trong 40 phút đầu, đội bóng thu đến 4 trái. Có ai nghĩ được rằng một đội bóng thắng trên sân khách, chỉ cần đổ bê tông ở sân nhà vậy mà thua những từng đó. Thường lệ của mỗi buổi sáng, tôi xuống mở cửa, bật máy bơm nước và ngồi đây kiểm tra thư, và các công việc sẽ làm trong ngày. Tự nhiên thế nào tôi vào lại hrlink.vn để xem. Đây là một diễn đàn dành cho giới Nhân sự do tôi phát triển nội dung từ ngày xưa và theo nó nhiều năm. Vào xem mới thấy xót xa và bất ngờ.
Tôi tính định viết mấy bài để đăng lên diễn đàn. Đăng nhập mãi vào nick của mình mà không được. Thấy vậy, tôi liền đi dạo một vòng diễn đàn thì hóa ra nick của mình đã biến mất. Có vẻ như BQT Hrlink.vn ghét mình đến cực độ rồi. Nick, bài viết xóa hết. Kiểm tra kỹ thì không phải xóa hết mà chỉ xóa 1 số bài nhất định. Các bài viết của tôi đã từng viết giờ có nick *_khach_kinhcan_*. Đây là ký hiệu dành cho những bài viết có chủ nhân bị xóa tài khoản.
Nhìn diễn đàn tiêu điều, xác xơ mà thấy tủi quá. Bao nhiêu công xây dựng, giờ nó giống như một bãi đất sau khi gánh xiếc đã đi qua. Mọi thứ ngổn ngang rác, cây cỏ nát bét ... Dường như diễn đàn không còn quan tâm đến chuyện tôi vẫn là một thành viên. Và một thành viên của diễn đàn thì có quyền như mọi thành viên khác. Dù tôi có làm gì thì khi xóa bài hay xóa nick thì cũng phải có lý do. Hay diễn đàn không cần thành viên nhỉ ? Dù sao thì diễn đàn vẫn là của người ta. Người ta muốn làm gì chả được. Tôi đành ôm nỗi buồn cho riêng mình vậy.
Nhớ lại, một ngày nào từ xưa tôi đã từng gửi mail để xin mua lại hrlink.vn nhưng không thấy hồi âm. Giờ có cho thì cũng giống như giao lại cho mình một đứa trẻ tật nguyền, bị tự kỉ. Khổ thân đứa con tinh thần của tôi.
Một người bạn hỏi tôi: tại sao anh lại bị như vậy ? Có thể do BQT ghét và cũng có thể do ai đó xóa nhầm, có thể nhiều lắm. Ngồi buồn, ngó trước nhìn sau, tôi thấy cái sổ BHXH của mình. Xem nó lại thấy càng buồn hơn. 6 năm trời làm việc cho công ty cũ và tôi chỉ được đóng bảo hiểm có khoảng 1 năm 6 tháng. Ôi những năm tháng nhiệt huyết và dại khờ.
Em vào google search hrlink thì tình cờ thấy bài viết này của anh :)
Trang hrlink khó vào lắm anh ah, có vào được cũng rất chậm và hay bị rớt. Tuy nhiên nhìn qua thì thấy có rất nhiều thông tin bổ ích.
Uh. Thông tin bổ ích thì đúng nhưng giờ anh cũng không nắm được là có cập nhật không em ạ!