"Khác với người thường không có chuyên môn. Mọi người đôi khi sẽ có cảm giác về xấu, đẹp. Còn người thiết kế phải biết cụ thể cảm giác bắt nguồn từ đâu thì mới tạo ra được cái đẹp. Đã là người thiết kế thì không được mở mồm ra nói: "Xấu đẹp tùy mắt"".
Đây là câu nói của 1 bạn trên reel, có vẻ như đang đào tạo các bạn sinh viên về thiết kế. Bạn vừa chỉ các ảnh và vừa nhận xét về các thiết kế ô tô do bạn chụp được. Tôi đã phải cất công xem đi xem lại clip để gõ cho được câu nói của bạn. Hành động này thể hiện sự thích thú và đồng tình với bạn về quan điểm.
Đúng! Chuyên gia là phải biết!
Đã là chuyên gia Quản trị nhân sự là phải chắc như đinh. Ví dụ như rất nhiều người mượn lời AI và Sưu tầm phán rằng muốn giữ người phải gia tăng trải nghiệm nhân viên, tăng cường đào tạo... Ngày trước, tôi cũng phán thế.
Nhưng khi thốt lên câu nói đó. Trong đầu tôi lại hiện lên ngọn đồi vô tri. Tôi đã gặp công ty chả có tí trải nghiệm nhân viên nào nhưng họ gắn bó công ty nhiều năm. Rồi có những công ty, đào tạo xong thì các em bay đi tìm bến đỗ mới, anh sếp khóc ròng vì cái lời khuyên của chuyên gia mượn lời trên. Tôi nhìn thực tế, nó không chỉ dễn ra 1 mà nhiều công ty như vậy.
Tôi rơi tọt xuống thung lũng của sự tuyệt vọng. Tại sao có những điều không giống như tôi chắc chắn?
May mắn là tôi được "cô thương" nên nhiều người vẫn cho cơ hội để lết tiếp con đường. Tôi sáng mắt và tự nhủ: "Đã là chuyên gia Quản trị nhân sự thì không thể phán bừa".
Giờ tôi vẫn đang bò lên con dốc Khai sáng từ chân đồi. Tôi nhìn đâu cũng thấy "xấu" và "đẹp" nên ai hỏi, tôi lại mở mồm ra nói "Xấu đẹp tùy mắt". Tôi thành 1 thằng ba phải, 1 con AI ngu ngơ chính hiệu. Người hỏi nạp dữ liệu càng nhiều, càng chính xác thì câu trả lời càng chính xác. Nhưng nếu chỉ là 1 câu hỏi vu vơ thì câu trả lời lại là 1 câu bâng khuơ.
Ví dụ cùng một câu hỏi có đúng không? Trên góc độ công ty hàng nghìn tỷ doanh thu thì nó đúng vãi đ*i. Nhưng thử nhìn góc độ của công ty mới khởi sự xem, sai ngay.
Nguyễn Hùng Cường (kinhcan24)