Bài này tôi lượm lặt được trên Mask online. Ai chưa đi Tết sếp thì đọc rút lấy ít kinh nghiệm này. Vất vả thật!
Rằm tháng Chạp: Còn vài này nữa là cơ quan tổ chức tất niên và công bố thưởng Tết. Tết chưa thấy đâu, thưởng chả rõ được bao nhiêu, chỉ thấy việc ngập đầu ngập cổ. Mấy cái kế hoạch kinh doanh, định hướng, chương trình… vẫn còn đợi người làm, vậy mà anh chị em cơ quan đã bàn nhau việc đi Tết sếp. Chọn quà gì cho đặc trưng, độc đáo để sếp vừa lòng, nhớ đến mình mà lại không quá “lõm” ví thật là hại não.
17 tháng Chạp: 3 ngày nữa là công bố thưởng Tết. Vẫn chưa nghĩ được món gì biếu sếp. Các ông anh bà chị cỡ trưởng, phó phòng bàn đến toàn những thứ cao siêu, nào là vi cá, yến sào, bào ngư, sò điệp, hải sâm, gân nai, bóng cá… toàn cỡ vài chục triệu một kg; nhân viên thì người bàn mua hoa quả nhập khẩu tiền triệu, cây bonsai độc đáo, đào thất thốn, đá quý phong thủy, dê ngọc, dê dát vàng; người định đặt sản vật quê hương, nào gà Đông Tảo, gà chín cựa, nào bưởi hồ lô, rượu sâu chít… đủ các lựa chọn. Nhân viên quèn như mình biết tặng gì sếp đây? Cây cối, đồ phong thủy thì phải hợp gu, nhỡ sếp không ưng thì có đắt cũng chẳng khác gì cành củi khô, cục đá mài; sơn hào hải vị, sản vật trên trời dưới biển thì chắc sếp cũng đã thưởng thức rồi, đem tặng sếp khác nào chở củi về rừng, liệu sếp có nhớ đấy là quà của mình không?
18 tháng Chạp: Chẳng có tâm trạng đâu mà làm việc. Cứ tưởng mỗi mình mình tranh thủ lướt Facebook tìm quà “độc”, mò vào các diễn đàn xem gợi ý, ai ngờ đồng nghiệp cũng y chang. Gợi ý từ các diễn đàn cũng đầy rẫy, nhưng nhìn chung không mới hơn những ý tưởng mà mấy chục con người trong phòng mình đã nghĩ ra. Nhưng cũng từ đó nảy ra ý tưởng mới: mua quà tặng sếp khó thì ta mua quà tặng vợ sếp, con sếp.
Quà tặng vợ sếp thì vô cùng đa dạng: viên uống colagen, viên uống nhung hươu, hồng sâm, mỹ phẩm dưỡng da, kem nhau thai cừu, dầu hải cẩu omega…tha hồ lựa chọn. Tìm hiểu chán chê, đang hí hửng định nhấc máy gọi shop mang đến một bộ mỹ phẩm Úc thì bà chị cơ quan dòm vào màn hình máy tính rồi phán rõ to: “Mua mỹ phẩm phải cẩn thận nhé, nếu chị ấy thuộc dạng da nhạy cảm là phiền đấy!”
Lại hì hục search. Quyết định sẽ tặng một giỏ quà toàn thực phẩm hữu cơ và thực phẩm handmade của một nhà hàng nổi tiếng: măng vầu gác bếp, miến dong Bắc Kạn, sen khô Huế, lạp xưởng Sóc Trăng lăn nước dừa, nấm hương rừng Tuyên Quang… Đang tưởng tượng cảnh sếp bà vui vẻ nhận giỏ thực phẩm, ông anh đồng nghiệp lại “chim lợn”: “Cô định đá đểu vợ sếp hay sao mà mua giỏ quà ấy? Cô không biết vợ sếp bận trăm công nghìn việc, chẳng nấu nướng bao giờ, ngày Tết không có osin thì vợ sếp đặt nhà hàng mang cỗ đến à?”.
20 tháng Chạp: Tất niên cơ quan. Sếp công bố thưởng Tết. Quà biếu sếp đã sẵn sàng. Đi tong 2/3 lương thưởng Tết. Tin nhắn ghi địa chỉ nhà sếp đã nằm trong điện thoại, kèm với lời hứa “sẽ thu xếp lịch cho em sớm” của trợ lý sếp.
23 tháng Chạp:
17 giờ 30: Trợ lý sếp nhắn tin: “Khoảng 6 giờ chiều sếp rảnh em nhé!”. Bỏ qua lời nhắc khéo của mẹ chồng: “Liệu nhanh mà về ăn đấy nhé! Tôi nấu nướng, cúng xong từ trưa rồi, chị ạ!”, vội lấy quà Tết sếp để lên xe, “thủ” thêm một chiếc điện thoại phòng khi “giữa đường hết pin”, mình lao đi như đèn cù ngoài đường. Phố xá đông nghẹt, không khí huyên náo, có lẽ một phần “nhờ” đội quân đi Tết sếp, cũng giống như mình thôi. Nhận diện họ dễ thôi mà, cách ăn mặc trang trọng đúng chất công sở, túi quà, giỏ hoa quả, cây cảnh… chất trên xe, mặt mũi trầm ngâm, chắc lo đến nhà sếp muộn giờ, hoặc cũng có thể đang xót số tiền thưởng chưa kịp ấm túi đã phải ra đi, thi thoảng lại nhổm lên nhìn dòng xe dài như bất tận hoặc nhòm vào đồng hồ của các nhà ven đường.
18 giờ 15: Trước cửa nhà sếp, một hàng xe dài xếp hàng, chằng khác gì cảnh xếp hàng hồi bao cấp. Trợ lý sếp ra đón, trách luôn: “Ngày Tết, thời giờ của sếp rất quý báu, đã hẹn thì em phải đúng giờ chứ. Chậm 15 phút rồi, có tốp khác đến rồi. Tí nữa sếp lại đi Tết sếp của sếp rồi. Em đợi vậy nhé!”
18 giờ 30: Một tốp nhân viên công ty bước ra, có mấy ông anh, bà chị cùng phòng. Mấy hôm trước còn dặn: “Khi nào đi nhớ rủ anh chị đi cùng cho vui”, giờ mới “lòi đuôi” là đánh lẻ đến nhà sếp.
Cầm chiếc thẻ spa ở một trung tâm chăm sóc sắc đẹp có tiếng giá ngót nghét 2 triệu làm quà cho vợ sếp, món mực rim me “tự tay cô làm” (thực ra là mua sẵn), nghe nói là con sếp rất nghiện, giỏ hoa quả nhập khẩu và phong bao dày, mình cùng mấy đồng nghiệp ở bộ phận khác tự tin bước vào chúc Tết sếp. Liếc mắt thấy giỏ mỹ phẩm Úc và giỏ thực phẩm homemade trên bàn cùng với hàng đống quà cáp khác, có một sự ấm ức không nhẹ.
18 giờ 40: Con gái sếp cười hí hửng khi nghe thấy trong giỏ quà có món ăn yêu thích của mình, bị bố lừ mắt cho một cái. Sếp bà mủm mỉm: “Cảm ơn em, chu đáo thế này chắc ở cơ quan làm việc tốt lắm nhỉ”. Sếp tiễn mình về, mặt không biểu lộ cảm xúc gì rõ rệt.
Trong lòng hơi lâng lâng. Vợ sếp, con sếp có vẻ thích, thế có thể coi là đi Tết thành công. Nhưng rồi lại nghĩ, không biết ông anh, bà chị “chim lợn” cùng phòng mình tặng quà thế, vợ con sếp có thích không, phong bao đỏ có “nặng đô” hơn mình không? Năm sau quy hoạch cán bộ nguồn, vợ con sếp có ấn tượng với mình để nhắc sếp không?...
18 giờ 50: Hoàn thành việc Tết sếp. Tạm thở phào nhẹ nhõm. Vừa đi về, vừa nghĩ cách sắm Tết nhà mình với 1/3 tiền lương thưởng còn lại.
20 giờ 15: Cơm nước xong xuôi, chồng bảo: “Em tư vấn xem anh nên mua gì tặng sếp anh nhỉ, có cả các sếp nhỏ, sếp nhỡ nữa đấy!” rồi vừa kể chuyện vừa thở dài: “Thằng X. thế mà sướng em ạ, làm nhân viên kinh doanh ở công ty tư nhân, chẳng phải Tết sếp gì cả, nghe bảo sếp nó tuyên bố: các cậu cứ đẩy mạnh doanh thu là được, Tết không phải đến nhà tôi nhé, các cậu định lấy mỡ tôi rán tôi à?; còn thằng Y., vừa lên trưởng phòng 2 tháng trước, Tết này con nó ấm túi rồi”…
(Theo MASK Online)
Cách đây mười mấy năm cũng trải qua một phần cảnh này. Nhưng từ ngày làm ở Cty tư nhân thì còn không biết nhà sếp ở đâu nữa cơ.