Đây là idol của đời mình. Năm mình mới ra trường. Lúc đó khoảng 15 năm về trước, 23 - 24 tuổi, mình băn khoăn về cuộc đời. Mấy câu hỏi lúc đó luôn ở trong đầu là: "Tôi là ai và tôi sinh ra để làm gì?". Để tìm câu trả lời, mình đã làm theo idol: ra đi thật xa để xem thế giới như nào.
Và rồi, mình xách con dream và một mình đi vào Nam. Dĩ nhiên cái kế hoạch này không được thầy bu đồng ý. Nhưng vốn tính lì, lại được idol dẫn đường với câu nói "Tiền đây! Tiền ở đôi tay này" nên mình quyết tự kiếm lộ phí. Cách mình mần là bán đồ trong Game Võ lâm. Cụ thể hơn đó là đi đánh quái, nhặt tiền rồi bán lại. Mãi mấy tháng, rồi cũng có đc 3 triệu.
Ngày giờ xuất phát cũng đến. Hôm trc lấy bằng tốt nghiệp xong thì hôm sau mình lên đg. Chuyến đi cũng ngắn khoảng 6 tháng rồi mình về lại Hà Nội. Khoảng thời gian xa gia đình không nhiều như nhiều bạn lên tỉnh học nhưng cũng đủ để mình hiểu giá trị của từ "Đất nước", "Gia đình", "Bản thân".
Giai đoạn đi xa đó, có hôm mình còn mơ thấy idol. Gặp Bác ở một chỗ nào đó như kiểu trên tàu. Mình hỏi Bác 3 câu. Bác trả lời 2 câu còn câu cuối và quan trọng nhất thì mình tỉnh giấc khi Bác đang nói. Sau mình cố ngủ lại nhưng không được. Rồi mình không còn mơ đến idol nữa.
Từ đó mình không đi đâu xa. Làm gì cũng cố gắng kết nối với gia đình, không ảnh hưởng đến xã hội. Giống như câu hay tự phê: thân thiện với làng xóm, tuân thủ nội quy cơ quan, pháp luật của nhà nước.
Dĩ nhiên là mình không làm đc như idol như đi tận mấy chục nước hay giải phóng cả một dân tộc. Nhưng mình vẫn tự sướng là có cái hơn: mình có thể gần gia đình.