Ngành Quản trị nhân sự hiện nay là cái ngành phông bạt nhất bây giờ. Có thể nói HR là cái nghề bạc bẽo nhất trong tất cả các loại nghề. Làm cái nghề HR vừa tốn sức vừa tốn thời gian, tuổi thọ bị rút ngắn nhưng trừ khi anh là thiên tài, còn không thì anh cũng chỉ nhận về những đồng lương chết đói.
Tôi sinh năm 90, tốt nghiệp HRM một trường có tiếng loại giỏi. Tự mày mò luyện nghề rồi xin vào làm ở một công ty công nghệ được khoảng 9, 10 năm nay, lương 9k $/tháng. Mỗi ngày tôi phải cày cho công ty 10 tiếng đồng hồ kể cả thứ 7 chủ nhật. Nhưng đó vẫn chưa là gì so với thời gian tôi ở nhà. Nghiên cứu dự án, học lý thuyết mới, cày offline workshop ngoài để luyện tay nghề,...là những gì tôi cố gắng ép bản thân đến sức tàn lực kiệt để không bị đào thải bởi chính công ty, bởi chính cái nghề mà tôi từng yêu quý...
Và rồi cái gì tới cũng phải tới. Hai năm nay tôi bị hành bởi đủ thứ bệnh trĩ, gai cột sống, loạn cận thị, men gan tăng cao, stress... Mỗi lần ngồi trước máy tính chưa được 5 phút là tay tôi bắt đầu run run, cả thân hình cứ tê tê như có con gì bò, nước mắt cứ lại trào ra mỗi khi tôi nhìn vào máy tính,...
Vợ con tôi cũng vì tôi ít có thời gian ở bên mà đã viết đơn ly dị rồi bỏ về quê, mặc cho tôi đã quỳ lạy khóc lóc van xin họ cho tôi thêm một cơ hội. Giờ tôi đã chẳng còn gì, kể cả đó có là thời gian, sức khỏe, trí óc hay cả những người thân yêu nhất. Trạc tuổi 30 nhưng giờ đây tôi cũng chỉ là một thằng thất bại không hơn không kém, tiền bạc trong nhà giờ cứ dần bay đi vì giờ tôi tàn tạ, chẳng thể tiếp tục bán sức kiếm kế sinh nhai được nữa.
Tôi chỉ muốn gửi lời nhắn nhủ đến thế hệ sau rằng: đừng chọn cái nghề HR nếu các bạn không tự lượng sức được.
Nhưng nếu các bạn vẫn cứ thích đâm đầu vào cái ngành Quản trị nhân sự thì những gì tôi viết ở trên chỉ là đùa thôi. Tôi đi copy tường nhà người ta về rồi đăng lại cho vui. Chứ nghề này đang lên, vừa ăn sung mặc sướng. Có phải làm gì đâuzzzzz. 95 là có thể lên làm Giám đốc nhân sự lương trăm củ rồi.
Nguyễn Hùng Cường