Mùa cuối năm…

Trong năm có một khoảng thời gian vô cùng bận rộn nhưng cũng đầy háo hức tại cái thành phố này. Tôi gọi đó là “mùa cuối năm”.

Tháng 12 đã đến! Những bông cúc họa mi cuối mùa đang cố bung tỏa những cánh hoa trắng muốt, tinh khôi trước khi nhường chỗ cho sắc vàng của mùa hoa cải. Nếu là một người sống ở Hà Nội đủ lâu và tinh ý một chút, bạn sẽ nhận thấy những gánh hàng hoa đôi khi chính là một cuốn lịch đầy sống động và màu sắc. Nhạc sĩ Giáng Son có một bài hát vô cùng hay về “Hà Nội 12 mùa hoa” với những “Tháng Giêng hoa đào bừng nở, tháng Hai hoa ban ngập tràn, tháng Ba trắng tinh hoa sưa, tháng Tư loa kèn mỏng manh, tháng Năm cháy rực phượng đỏ, tháng Sáu ngát hương hoa sen...”. Những gánh hàng hoa xuống phố một cách dịu dàng, báo hiệu mùa đã sang!

Ngoài sắc hoa đã chuyển màu thì người ta còn thấy “mùa cuối năm” qua những ánh mắt nụ cười rạng rỡ của những đôi uyên ương đi chụp ảnh cưới. Phải rồi, mùa này là mùa cưới, mùa của những háo hức mong chờ và hy vọng tin yêu! Quanh những góc phố đẹp có khi đến gần chục đôi uyên ương xếp hàng chờ được đến lượt chụp. Người đi đường có thể thấy sao mà nhàm chán và tẻ nhạt đến thế khi cũng khung cảnh đấy, cũng kiểu tạo dáng đấy, các anh thợ ảnh dễ dàng “sản xuất” ra hàng loạt những tấm ảnh hao hao giống nhau. Chỉ có nhân vật chính là khác. Mà đôi khi, với sự trợ giúp của công nghệ, những cô dâu chú rể này cũng khác với chính họ ngoài đời thực. Nhưng điều đó có hề gì, hạnh phúc là khi tự lòng ta thấy đẹp và vui!

“Mùa cuối năm”, đường phố nhộn nhịp đông đúc như mắc cửi. Người người vội vã với những kế hoạch riêng chờ bước chạy nước rút. Kẻ tất bật ngược xuôi lo cơm áo gạo tiền. Đâu đâu cũng là nhịp sống nhanh và vội vã. Tưởng chừng như tất cả đang cùng trong một guồng quay với gia tốc ngày một lớn, cùng nhịp với những tờ lịch cuối cùng dần được bóc đi. Có khi ai cũng chán ghét cái guồng quay đó nhưng chẳng mấy người đủ dũng khí để tự mình bứt ra. Tự nhủ là cuộc sống công nghiệp phải thế. Không chăm chỉ làm ăn thì làm sao tạo ra được của cải cho xã hội? Thảnh thơi uống trà thưởng hoa thi thoảng còn được chứ thường xuyên như thế thì kinh tế sao mà tăng trưởng, xã hội sao mà tiến lên? Bên mấy nước phát triển, mấy ông già bà cụ trên 60 tuổi rồi có khi vẫn phải lao động làm việc chứ đâu có được nghỉ hưu sớm như nước ta? Chỉ mong rằng cái bận rộn đó là bận rộn thực, cái ưu tư đó là cái ưu tư làm sao để tạo ra những sản phẩm sáng tạo mới. Được thế thì “mùa cuối năm” cho dù có đông đúc, tất bật hơn thường lệ cũng là điều đáng mừng!

Với những người đi làm, “mùa cuối năm” chính là thời điểm mong chờ nhất nhưng cũng là “hồi hộp” nhất về những khoản lương thưởng mình sắp nhận được. Người lớn trông thưởng đúng là chẳng khác gì trẻ con mong tấm áo mới. Làm việc chăm chỉ tích cực trong cả năm chỉ mong sao được lãnh đạo ghi nhận đầy đủ. May mắn công ty kinh doanh tốt thì có thể tạm yên tâm về những cái Tết ấm no. Bằng không thì đến méo mặt, đau đầu với việc phải phân bổ ngân sách hạn hẹp với đủ thứ chi tiêu. Nhưng ngẫm lại thấy câu nói “khéo ăn thì no, khéo co thì ấm” quả là đúng. Lương thưởng của nhóm công nhân “cổ cồn” tại các thành phố lớn có khi gấp hàng chục lần lương thưởng của nhóm công nhân làm việc trong các nhà máy ngoại thành. Nhưng nhiều hơn không có nghĩa là vui hơn, hạnh phúc hơn. Quan trọng nhất vẫn là niềm vui khi năng lực và sự cống hiến của mình được nhìn nhận một cách công bằng và tưởng thưởng xứng đáng. Có đôi khi chỉ vì mải so bì với khoản thưởng của anh A, chị B mà chúng ta quên đi niềm hạnh phúc của chính mình khi nhận được sự đáp đền, dù ít dù nhiều, cho những nỗ lực, phấn đấu không ngừng nghỉ trong suốt một năm.

Rồi thì năm cũ cũng sẽ qua đi nhường chỗ cho một năm mới sắp tới. Những lo toan tất bật của “mùa cuối năm” sẽ sớm được thế chỗ bởi sự háo hức và niềm hy vọng về những dự định mới. Thế nhưng những sắc hoa đổi màu, những góc phố nhộn nhịp các đôi uyên ương hay tiếng còi xe tấp nập trong quãng thời gian ngắn ngủi sẽ luôn là nét đặc trưng, tạo nên cái “hồn nơi chốn” cho xứ này. Ngoài kia, nắng vẫn ngập tràn còn gió heo may thì bông đùa làn tóc rối, sao ta không xuống phố, hào phóng mua tặng mình một bó cúc họa mi?

Bình An
TBKTSG

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *