Suy nghĩ về nghề nhân sự 1

Hôm nay tình cờ đọc được tự sự của chị Lien Tang, thấy nó hay quá. Vậy là xin phép chị đưa ló lên blog kẻo nó lại bị trôi đi mất. Mời ACE cùng đọc và cảm nhận suy nghĩ của người làm nhân sự.

KC

Ngoài kia trời đang mưa, mình đang mò mẫm, và mỏi mắt sàng lọc đống hồ sơ nhận được để lựa chọn ứng viên phù hợp gọi phỏng vấn, đã có lúc mình dừng lại và tự hỏi, lý do nào mà mình theo đuổi cái nghề này, và liệu nó có phù hợp với mình hay ko? Lang thang trên mạng để tìm câu trả lời, và bắt gặp bài viết của một đàn chị HR, mình đăng trích dẫn để những ai đã từng đặt ra câu hỏi này nhìn lại, và có động lực để tiếp tục nhé!

” Những ai đã từng bén duyên với nhân sự, để rồi kết duyên và xây dựng sự nghiệp với nghề nhân sự đều cảm nhận và thấu hiểu tường tận về những thách thức, khó khăn trong công việc này. Vị đắng – vị ngọt hòa lẫn niềm vui – nỗi buồn của nghề nhân sự đã góp phần tạo thêm bản lĩnh, nghị lực và cả sự động viên cho những người bước đi trên con đường nhân sự.

Nhân sự làm tuyển dụng, phải không? Tôi phải ngồi mò mẫm, đọc hàng trăm, hàng ngàn (nếu có đủ sức để đọc) hồ sơ của ứng viên. Trong những số đó, phải lọc ra những ứng viên phù hợp với hàng chục những yêu cầu cụ thể cũng như những yêu cầu chỉ có sự nhạy bén của chính mình mới nhận ra. Ứng viên "đẹp xinh" tới dự phỏng vấn, không hề biết nhà tuyển dụng đã "toét cả mắt, còng cả lưng" như thế nào để mới có buổi gặp gỡ này. Có những ứng viên "xù" không thèm tới; có những ứng viên tới muộn cả buổi; có những ứng viên đi dự phỏng vấn như đi party; có những ứng viên thì đánh đố nhà tuyển dụng bằng bộ hồ sơ nhàu nát, gạch xóa v.v...

Nhân sự là người làm thủ tục kết thúc HĐLĐ với một nhân viên "bị sa thải", phải không? Có bạn nhân viên không tự kiểm điểm lại bản thân xem vì sao mà mình bị sa thải mà nghĩ "luôn và ngay" rằng chính người làm Nhân sự "đuổi việc" họ. Tôi làm gì có cái quyền "đuổi" nhỉ? Bất kỳ một Doanh nghiệp nào cũng đều mong muốn tuyển được những nhân viên có trình độ, kinh nghiệm và sự gắn bó lâu dài. Bất kỳ Nhà lãnh đạo nào khi nhận xét về một cá nhân, họ sẽ tổng hợp nhiều yếu tố, lắng nghe nhiều ý kiến. Và làm gì có Nhà lãnh đạo nào "đuổi việc" một nhân viên chỉ vì nghe nhân sự hay một ai đó xúi giục? Bởi nếu có Nhà lãnh đạo như thế thì Doanh nghiệp chẳng thể tồn tại để cho các bạn hay tôi có chỗ làm việc.

Nhân sự là người tổ chức party, du lịch hay những hoạt động mang tính chất relax cho mọi người trong Công ty. Tôi cũng phải đau cả đầu để tìm ra được một chỗ giá cả phải chăng, món ăn ngon lành mà lại hợp với phần đông sở thích của mọi người. Khi mà tôi đôn đáo đặt chỗ, lăn lê chọn món thì tôi cũng mong có một buổi thật sự vui vẻ, có ý nghĩa như tất cả các bạn. Tôi cũng không hề biết trước ở chỗ đó đồ ăn thì ít, lác đác vài bạn ruồi ghé thăm (ví dụ thế...). Tôi cũng là người tham dự, các bạn nghĩ tôi thích ăn món ăn dở, thích tới chỗ chật chội, ồn ào nên tôi đặt chỗ rồi để các bạn chê ỉ chê eo? Hay tôi biết trước ở resort cách Saigon hàng trăm km có nhiều muỗi, hay bị cúp điện mà vẫn đặt tour để rồi nghe các bạn mỉa mai đủ kiểu?

Nhân sự, tôi phải "cãi" sếp để đảm bảo quyền lợi cho các bạn. Nhân sự, tôi phải chịu ánh mắt nghi kị, dèm pha sau lưng của các bạn để đảm bảo trật tự Doanh nghiệp, duy trì nội quy hay v.v... và v.v... những điều Sếp "cho là đúng".

Nếu kể ra, có lẽ bài viết này của tôi sẽ dài tới hàng dặm. Đắng chát thì nhiều nhưng vì sao tôi vẫn yêu nghề Nhân sự? Chỉ bởi một lý do duy nhất, tôi là người nhân hậu. Cô Hà, người dìu dắt tôi từng bước đến với nghề này, đã dạy tôi bài học đầu tiên "Làm Nhân sự phải nhân hậu mới làm được, em ạ".

14 thoughts on “Suy nghĩ về nghề nhân sự 1

  1. ơ mà cái vụ tổ chức du lịch nghỉ mát cho nhân viên phải là trách nhiệm của Công đoàn chứ sao lại là của phòng nhân sự nhỉ?

    • Mỗi nơi mỗi kiểu. Tổ chức du lịch nếu đưa vào PR nội bộ thì rõ là việc của HR rồi bạn ạ!

  2. ummm… thế thì công việc của phòng nhân sự không thể xòe tay ra mà đếm được nhỉ

  3. Đã có lúc tôi muốn buông tay, muốn từ bỏ công việc của nghề nhân sự. Thật là đã có lúc tôi chịu không nổi, đã khóc, đã ấm ức biết bao nhiêu, nhưng suy nghĩ cho kỹ, tôi vẫn yêu nó, vẫn muốn cố gắng để trở thành một HR giỏi, chuyên nghiệp. Suy cho cùng, bởi do tôi còn thiếu kinh nghiệm, tôi chưa thể tiếp nhận ….

  4. TRời. Kiểu này mình không phải là người nhân hậu mất rồi.
    Người nhân hậu sẽ bị đánh giá là dĩ hòa vi quý.
    Người làm nghề nhân sự được coi là người phải biết sống 2 mặt:
    – 1 mặt rắn để thực thi nghiêm túc các quy định và bản thân phải gương mẫu thực hiện nhất
    – 1 mặt mềm để gần gũi được ACE, qua đó mới nắm bắt được tâm tư nguyện vọng

    Làm sao để vừa rắn vừa mềm được đây? Khó nhỉ? Có lẽ Jack Welch (cựu CEO của GE) nói đúng: Mẫu người làm HR là mẫu Pastor – Parents :D

  5. Hay quá. Trước đây mình không làm nhân sự, cũng từng mỉa mai nhân sự như thế. Khoảng năm gần đây, mình chuyển qua làm nhân sự, thấy đúng là đây là một nghề nhiều “mùi”, và quả thật là trên đe dưới búa. Nhưng càng khó có khi lại càng hay, càng thú vị và càng lôi cuốn.

  6. ngọc thùy 02.11.2011 at 18:27 - Reply

    anh ơi! em là người nhân hậu, em thích làm nhân sự . Như vậy là đủ chưa anh? chắc là chưa đủ rồi phải ko ạ! hihi. Chắc anh sẽ tự hỏi ai mà ngốc thế nhỉ? ^-^

  7. có những lúc mình cũng muốn buông xuôi, nhưng không biết sao mình vẫn gắn bó với nghề nhân sự đến lúc này???

  8. Lúc mới ra trường mình cũng làm nhân sự nhưng mình không thể vượt qua áp lực công việc, sau đó mình từ giã nó sau 1 năm cố gắng. Tuy không còn làm công việc HR nữa nhưng mình học hỏi được rất nhiều kinh nghiệm, kỹ năm trong thời gian ấy.

  9. UI mới ra trường, đi phỏng vấn nhân sư, người ta bảo em” nhìn còn non quá, mà nhân sự cần bản lĩnh, cứng rắn một chút”,…

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *