Cau truyen truy tim tung tich chu xe, nghi dinh 71 va phong Nhan su

TRUY TÌM TUNG TÍCH CHỦ XE

Nghe đâu xe không chính chủ bị phạt 1 chai. tôi lo cuống cuống bay về HN gấp để tìm thằng chủ xe con Dream tàu cũ kỹ mua năm 2006.Tôi nhớ mua lại nó ở quán cầm đồ số 36 Mai Dịch. May quá, quán cầm đồ vẫn còn. Nhưng hỏi ra mới biết không phải là " Chính chủ".Thằng chủ trước bị chém chết vì dám ngủ vơi con vợ " không phải là chính chủ".

Chết mẹ, giờ làm sao???
Thằng chủ mới thương tình tìm lại cuốn sổ cũ bụi bặm còn sót lại trong cái thùng gỗ , lần mò mãi cũng tìm ra tên của người cầm xe năm ấy và số điện thoại cũ. Số tôi còn may
Tôi gọi điện cho hắn thì nghe một giọng nữ với kiểu nói rất chợ búa :
-Gì thế?
-Dạ chị cho hỏi, số điện thoại này có phải của anh...
-" Không có thằng nào hết. sô điện thoại này " không chính chủ" từ lâu rồi nhé, đang bực mình..." nói rồi bà tắt máy
Thế là tôi thân chinh đến nhà hắn theo địa chỉ còn ghi lại trên chứng minh thư.
Tôi phải đi xe ôm vào vì không biết đường.
- Bác Tai Lee.(xe ôm)
- Gì cậu ?
- Xe bác... có chính chủ không đấy ?
- hô hô hô, thì tôi là chủ chứ ai? hỏi gì nghe kì ghê.
-Không, ý cháu nói là bác đứng tên hay mua lại, bây giờ người khác đứng tên là bị phạt 1 triệu đấy bác.
- Trời đất ! có chuyện đó nữa hả?
- Bác không nghe thông tin gì sao ?
- Ôi giời, tôi chạy xe cả ngày từ sáng đến tối, có rảnh rỗi đâu mà nghe tin tức
thời sự giống mấy ông ngồi uống cà phê đọc báo đâu...
- Vậy bác không đi làm giấy chuyển nhượng đi , để bị phạt nặng lắm.
-Uh... biết thế đã, giờ tiền đâu mà đi chuyển nhượng gì đó,mỗi ngày chạy xe ôm được có mấy chục ngàn à. nuôi cái mồm còn không song ...lại còn mấy đứa ở nhà nữa chứ ?Mà cái xe cảu tôi đáng bao nhiêu? Bắt thì chịu chứ tiền đâu nộp phạt. Hơn nữa tôi mua xe này lâu lắm rồi, giờ biết tìm chủ của nó ở đâu ?
-Thế lỡ bị bắt thì sao ?
- Bị bắt thì bỏ nghề xe ôm, qua nghề ăn xin khỏi tốn tiền mua xe lại không lo bị giao thông bắt
- hi hi. bác cứ hay đùa ! việt nam có 80 triệu dân, có khoảng 30 triệu xe không chính chủ, nếu làm giấy tờ chuyển nhượng khoảng 200.000d/ xe thì nhà nước sẽ thu được khoảng 6.000 tỉ đồng tiền thuế...
- Thôi thôi thôi ! cậu đừng làm tôi bực mình, thuế má cũng từ dân nghèo mà ra chứ đâu, xe cũ mua lại cũng chỉ có dân nghèo mới mua chứ tiền đâu mua xe mới ? Toàn mấy ông rảnh quá không có việc gì làm đi hành dân...
Đấy cậu thấy, tham ô thì đầy rẫy đó, đấy mới chỉ là phần nổi, còn phần chìm ai mà biết ???

Nghe ông lão bức xúc tôi chẳng dám nói gì nữa. thiết nghĩ mấy người làm lãnh đạo có bao giờ đặt mình vào hoàn cảnh ông lão chạy xe ôm này không nhỉ ? hay là họ ngồi bàn giấy, đi xe hơi và hít khí điều hòa...
Tạm dừng câu chuyện với ông lão ở đây.tôi cũng đến nơi tôi cần đến.
chia tay ông lão, tôi tìm vào một ngôi nhà cuối xóm, nghèo nàn. đơn sơ...
không có cồng, rào... cửa thì mở toang. chó không có, vài con gà con chạy ngoài sân...
có tiếng nói vọng ra :
-" Chú nhà báo đó hả?"
-" Không. cháu đến tìm anh..."
-"nhà tui còn ai nữa đâu..." Một bà già chống gậy đi ra.
- Tôi tưởng chú nhà báo đến nữa. mời chú vào nhà uống nước"
- Dạ
tôi bước vào căn nhà lụp xụp, tồi tàn, những di ảnh còn trên bàn thờ...
bà gìa thút thít :
-Chú tìm đứa nào, nó còn nợ tiền của chú à ?
-Dạ con...
-Đó, đứa thì chết, đứa thì vào tù rồi chú ơi... thế chú tìm đứa nào ???
-Dạ...con...
-Hu hu... chỉ còn cái thân già này thôi, nuôi con mang nặng đẻ đau, mà chúng nó lớn lên lại thành tội phạm hết, khổ cái thân già này không biết nuôi dạy con chú ơi...
-Con... con ... Tôi ngần ngại
-Con chỉ ghé qua thăm bác...
Tôi ngồi tâm sự hàn huyên với bà cụ hồi lâu, ra là anh con trai tôi tìm đã chết vì bị đánh khi đi ăn cắp xe máy...Tôi lạnh gáy. không biết cái xe cũ tôi đi có phải là "chính chủ " của anh ấy không nữa...

Chia tay bà già, tôi không quên cho bà 100.000 d mua đồ ăn, tôi được biết thêm là căn nhà bà đang ở cũng không còn là " Chính chủ " nữa, nó đã bị người ta đến xiết nợ từ năm ngoái, vì thương tình bà cụ già nên họ để cho bà ở tạm đây đến khi khuất núi...
tôi ra về trong lòng nặng chĩu, chẳng biết trên đời này có cái gì là " Chính chủ" không nữa ?

St

Lời bàn: Mấy hôm nay thấy mọi người ồn ào về việc đi xem máy phải có giấy tờ chứng minh bản thân là chủ xe quá. Thực ra việc này tôi thấy mọi người nói nhiều quá rồi và nó cũng giống như mấy chuyện tăng giá xăng hay giảm giá điện mà thôi. Nếu bạn thực sự quan tâm đến đất nước thì ắt bạn sẽ phần nào lờ mờ đoán được nguyên nhân. Và khi đoán được nguyên nhân thì ắt sẽ thôi bàn. Bàn làm gì vì nếu bạn là người trong cuộc bạn cũng sẽ làm thế.

Ở đây tôi chỉ muốn chúng ta nhìn ở khía cạnh Nhân sự. Giả sử: "Bạn là Nhân sự 1 công ty nọ. Năm tới làm ăn khốn khó, nhìn đã thấy duy trì được là tốt rồi. Nhưng mọi người ai cũng đòi tăng lương và thưởng. Mới nghe nói ban lãnh đạo họp bàn tàm thời lùi tăng lương là anh em nhân viên đã xì xào bàn tán lên bàn tán xuống. Thông tấn xã "trà cho tỉnh" đã liên tục phát đi tín hiệu bất mãn. Vậy là ban lãnh đạo quyết định sẽ tăng lương 1 ít để an ủi động viên anh em. Thôi thì mỗi người sẽ được tăng 100k. Vị chi là năm nay mỗi người sẽ được tăng 1 triệu 200k. Năm nay tạm thế đã, năm sau giật gấu vá vai vậy.

Tiếc là quỹ lương không có để chi cho mỗi người hơn tận 1 triệu như vậy. Bạn sẽ tư vấn cho sếp thế nào ?"

Và đây là ý tưởng được sếp duyệt: thôi thì quỹ không có thì đành mượn tạm của anh em để trả lại anh em vậy. Tinh thần là thế, phòng nhân sự liền ra 1 cái quyết định : Ai đi làm muộn sẽ phạt nặng và ai dẫn khách đến mà không có giấy tờ thì phạt cực nặng. Ở cái công ty này thể nào đôi tháng, 1 người chả phải bị dính. Thôi thì chỉ cần 2 lần là đủ tăng lương cho chính người đó rồi.

Bạn có thấy hình bóng của Nhân sự trong những quyết sách của nhà nước ? Nhân sự là người gần các sếp nhất và là người nắm được tình hình anh em. Vậy chúng ta đã có đủ power(sức mạnh) để tư vấn cho sếp trước các quyết định của công ty ? Làm thế nào để hài hòa giữa lợi ích công ty và nhân viên ?

Quả là đau đầu cho những người làm Nghề Nhân sự ... Nếu là bạn, bạn sẽ làm thế nào và tư vấn gì cho sếp ?

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *