Sáng nay trời lạnh, không khí rét buốt, tôi ở trong nhà mà cứ có cái cảm giác nhưng có cái gì đó vô hình dùng kim châm vào lòng bàn chân bàn tay. Nhìn đồng hồ là 6h sáng, làm vài việc vặt cá nhân cũng đến 8h. Ra khỏi nhà, nhìn trời nhìn đất, tôi đoán chắc khoảng 18 độ C, các tia nắng trốn đi đâu mất, chỉ đệ lại cái màu sáng pha đen. Trời 8h ngày hôm nay mà như 5h sáng của một ngày mùa hè.
Tự dưng tôi thấy buồn buồn. Ngồi check mail thì thấy mail của 1 chị liên hệ tối hôm qua. Chị liên hệ để hỏi về các tài liệu Xây dựng từ điển năng lực. Thấy chị cần nên tôi gửi một vài tài liệu để chị xem và giải quyết công việc của mình. Tôi nghĩ cũng đơn giản, chắc chị cần mới liên hệ muộn như vậy. Nào ngờ, hôm nay đọc lại mới biết chị làm ở 1 công ty tư vấn Nhân sự. Hóa ra không phải tự dưng, trời làm tôi cảm thấy không vui. Mà có lý do cả. Các sản phẩm, tài liệu tôi làm ra chỉ với mục tiêu trợ giúp các HR làm tốt các và làm được các công việc của mình. Vì thế tôi không thích lắm khi thấy 1 ai đó, hay 1 tổ chức nào đó dùng các sản phẩm của mình với mục đích khác: như đào tạo hay tư vấn.
Rồi một lúc, lại có cuộc gọi của anh bạn. Anh bảo bài viết của tôi được các sếp đọc. Bài viết đó lại liên quan đến anh nên anh bảo xóa. Tin thứ 2 không vui trong ngày làm tôi buồn hơn cả thời tiết 18 độ là bài viết của tôi được quan tâm thái quá. Tôi chỉ nghe, hiểu và viết lại theo kiến giải cá nhân thôi mà. Đành phải xóa vậy. Bài đó mới viết được có hơn 1 ngày, được có 129 lượt đọc, tôi cũng không thấy sướng lắm vì bài viết tôi không thể hiện hết được cái hồn.
Sau khi xóa bài xong, tự nhiên tôi lại nghĩ đến cái sứ mệnh làm người quản trị tri thức cho cộng đồng Hr của mình. Tôi đang cố lắm lưu trữ các tri thức, kinh nghiệm của mọi người và chuyển hóa nó cho những người khác. Chính vì thế tôi tổ chức offline để mọi người giao lưu kết nối chia sẻ kinh nghiệm, tôi nghe mọi người chia sẻ và tôi viết lại để những chia sẻ đó được giữ lại và chuyển hóa cho những người đọc. Tôi xây dựng hệ thống tài liệu, update nó để những người làm HR tiếp xúc, làm công việc đơn giản hơn, dễ dàng hơn. Tôi tạo ra công cụ tìm kiếm để mọi người tìm kiếm kết quả trọng tâm. Tôi lập ra nhóm chia sẻ, group, diễn đàn cũng chỉ để vậy - để các tri thức của từng người không chỉ ở trong mỗi người mà được đưa tới cho toàn cộng đồng. Nhưng để làm được điều này quả không dễ dàng gì. Nghề chúng ta có những luật bất thành văn. Và một trong những luật đó là: bảo mật thông tin. Cái lệ hay luật đó làm việc quản trị tri thức trở nên khó khăn hơn rất nhiều. Ai cũng sợ rằng ta sẽ để lộ cái gì đó. Ai cũng sợ rằng sếp sẽ mắng. Và thế là ai cũng đến chỉ để nghe và học hỏi. Vậy những người mới, những người chưa biết sẽ bám víu vào đâu để nâng cấp mình lên ?
Ở mảnh đất này tôi chưa gặp được công ty nào sẵn sàng hoặc vui vẻ với chuyện chia sẻ tri thức cho cộng đồng cả. Ngay cả FPT với văn hóa mở như vậy nhưng việc chia sẻ không phải lúc nào cũng sẵn sàng.
Xin gửi lời xin lỗi chân thành tới những người bạn, người anh, người chị, người em của tôi nếu như có cái gì đó làm ảnh hưởng tới mọi người. Tôi chỉ đang cố làm một cái gì đó tốt mà thôi.
Đi ngược dòng thì luôn luôn mệt mỏi.
Dù sao, không có nhiều người đã & đang làm được như Bạn.
Thân mến !