Thất nghiệp đầy đường

Giai đoạn khủng hoảng này, thất nghiệp đúng là một nỗi lo. Vậy mà nhiều người không hiểu điều đó. Nhất là những người trẻ (như mình), họ thích thì đến không thích thì đi. Có lẽ họ chưa cảm nhận được cơn bão đang về. Làm HR, trước khi một ai đó nghỉ việc tôi nghĩ chúng ta nên nói về kinh tế về tình hình khủng hoảng để họ biết, để họ cân nhắc.Hôm nay mời cả nhà đọc một bài rất đời nói về thất nghiệp của Trang Hạ. Các HR hãy gửi bài này cho nhân viên của mình để họ cân nhắc và suy nghĩ. Và cũng là để 1 ai đó đang chìm đắm trong bất mãn, chán nản cảnh tỉnh và chăm chỉ hơn.

Chúc Việt Nam chúng ta vượt qua được giai đoạn này.

KC

Cử nhân, chuyên gia cũng thất nghiệp
Giảng viên từ bỏ giảng đường chạy xe ôm kiếm sống
Có kỹ năng, kinh nghiệm vẫn thất nghiệp
Người người thất nghiệp
Hà Nội vừa có 7.700 doanh nghiệp ngừng hoạt động

Mình về hưu từ năm 36 tuổi, nên dạo này thấy việc người người vác hồ sơ đi xin việc, nhà nhà lo tiền khan của hiếm, mình dửng dưng như việc nhà người khác. Thì tất nhiên, đó là nhà người khác rồi. Còn ở nhà mình, cơm ba bữa quần áo mặc cả ngày như thế này là đã thấy hạnh phúc lắm rồi í, chả còn mơ ước gì nhiều!

Nhưng chẳng thờ ơ với thế sự được lâu, bởi thỉnh thoảng lại có anh đàn ông nào đó gửi thư cho mình tâm sự. Thường đàn bà gửi thư cho Trang Hạ để nói về việc mất trinh hoặc đang ngoại tình, đàn ông gửi thư cho Trang Hạ thường nói về tiền và sự nghiệp. Không có ngoại lệ.

Từ đầu năm tới giờ, toàn thư đàn ông gửi Trang Hạ than về việc họ thất nghiệp. Những ông chồng trụ cột của gia đình, giờ họ không biết nói gì với vợ. Có ông trung niên còn làm thơ gửi vợ, nhờ Trang Hạ sửa thơ giùm, sao cho nó thê thiết, cảm động, nói rõ tình cảnh của ông ấy để vợ ông ấy hiểu. Rồi ông ấy sẽ in ra để lẳng lặng đút vào túi vợ, cho vợ khỏi sốc. Rằng, anh đang nhỏ máu trong tim, em biết không?

Có anh công nhân thì hỏi thẳng, nhà máy của em cầm chừng, trả lương mấy trăm nghìn một tháng, vợ con em nó sẽ đối xử với em ra sao đây? Em nhìn quanh, công nhân đồng nghiệp ai cũng mặt méo xẹo, về mà không buồn lê bước chân. Thế này còn thua cả thất nghiệp, vì thà thất nghiệp hẳn đi, bọn em còn yên tâm đi xin việc chỗ khác hoặc chạy xe ôm.

Không hiểu vì sao, tất cả các ông chồng này đều nói đến nghề làm xe ôm! Dù có người đang là nhân viên văn phòng, có người là kỹ thuật viên, có trình độ, có kỹ năng, có người còn trẻ, chưa vợ nhưng đã gần như sụp đổ khi bị sa thải mà đi xin việc mười mấy nơi, mấy tháng nay không được nhận vào đâu cả.

Mình không rõ chính phủ đang làm gì, và đang bàn gì. Mình chỉ thấy đã đến thời loạn, đàn ông cũng khóc. Cuộc sống khó khăn đang bóp cổ người dân thường chỉ biết kiếm sống bằng lao động chân chính. Chắc chỉ có người đàn ông đang ngồi trên đầu trên cổ nhân dân thì mới cười được thôi.

Mình không phải trung tâm giới thiệu việc làm, mình không giúp các anh độc giả này được một cơ hội nào. Có người thì mình reply an ủi:

"Thất nghiệp không đáng sợ bằng vợ chồng hục hặc với nhau. Có những người chịu khó xe ôm hoặc hàng nước, tạp hóa nhỏ sống qua ngày nhưng thuận vợ thuận chồng thì vẫn thấy cuộc đời tươi đẹp. Người có tiền mà vợ chồng chả ra gì, thì chẳng bằng cái người thất nghiệp nhưng có vợ đứng bên chia sẻ. Ông xã nếu thất nghiệp nhưng biết ở nhà thì nấu cơm, đi chợ, rửa bát, trông con, không hách dịch vợ, không sĩ diện, ra đường thì chịu khó để kiếm việc mới, vậy thì có sao đâu. Vợ sẽ vẫn thấy hạnh phúc vì có người chia sẻ đỡ đần, chứ không phải ông kia nhàn cư vi bất thiện. Nếu bạn là dân kỹ thuật, thời kỳ này lên mạng quảng cáo nhận làm dịch vụ tận nhà là cực kỳ đắt khách. Chỗ mình có 1 ông nói xin lỗi nhé, làm nghề bơm vá xe máy, kiêm xe ôm, ông ấy đi khắp các cao ốc chung quanh phát số điện thoại của ông ấy, chị em văn phòng nào cần dịch vụ gọi 1 cú điện thoại ông ấy đến tận bãi xe vá xe hộ hoặc đưa rước, mua đồ hộ, gửi thư hộ v.v... sống cực kỳ thoải mái cả về đầu óc lẫn thu nhập. Nói cho cùng, vẫn là cái gì trong tim và cái gì trong đầu nó quyết định cuộc sống mỗi người."

Mình chẳng hiểu đầu óc đàn ông nghĩ gì, có hiểu cái thư của mình thực ra chỉ reply bằng cái câu cuối thôi, cái gì trong tim và cái gì trong đầu nó quyết định cuộc sống.

Có người khăng khăng gửi thư ba bốn bận muốn hỏi ý kiến mình, rằng còn cửa nào để kiếm sống không, khi tiền không, quan hệ không, hai đứa con nhỏ, vợ cũng chỉ lương nhà nước, giờ thất nghiệp được hưởng đúng một tháng lương là năm triệu. Mình bảo, bạn có khi đầu óc chẳng bằng cái anh chở bếp gas nhà tôi!

Là sao?

Thì là nhà tôi mua bếp gas của một cái anh thất nghiệp, đứng đầu đường, không tiền, không vốn, không quan hệ y như anh vậy đó! Nhưng mà anh ấy lại kiếm được tiền nuôi cả gia đình vì anh ấy biết xoay xở!

Anh ta mua tên miền mười đô la. Xong anh ta nhờ một tay sinh viên lập cho cái website rất hoành tráng bán đồ gia dụng, thiết bị nhà bếp, máy hút khói, thiết bị phòng tắm, đủ loại dụng cụ đồ điện, mất hơn triệu đồng! Hình ảnh hàng hóa và thông tin sản phẩm thì copy từ website của nhà phân phối nước ngoài. Giá cả thì rẻ hơn mọi công ty khác chỉ 50-100-200 nghìn đồng/ món mà thôi. Thực tế, đó là tất cả vốn liếng của anh ta! Khách thấy website hoành tráng, hàng hóa có bảo hành, bèn gọi điện đặt hàng. Anh ta lúc đó chỉ việc đi lấy hàng từ kho của... công ty quen với giá bán ưu đãi, rồi chở đi cho khách, lấy hoa hồng và nhận tiền tươi thóc thật. Xong, về trả tiền vốn cho công ty quen.

Hàng xịn, đúng phẩm chất, bảo hành lắp đặt tận nơi, giá rẻ hơn chút xíu thôi, mà khách này mách cho khách kia mua, khách mua bằng cách google cũng nhiều! Trong khi về bản chất, anh ta cũng y chang như mọi chàng chở thuê cho các cửa hàng đồ điện gia dụng và siêu thị điện máy khác mà thôi!

Làm xe ôm, nói thật, cũng phải có đầu óc, đâu phải đàn ông cứ thất nghiệp là đủ trình đi làm xe ôm!

Nói cho cũng, vẫn là cái gì trong đầu và trong tim quyết định đời mình!

Trang Hạ 17/7/2012

Bạn muốn tìm kiếm thêm thông tin về các vấn đề Nhân sự. Vui lòng click tại đây để tìm kiếm thêm: http://kinhcan.net/ Đây là công cụ tìm kiếm được tích hợp tìm kiếm khoảng 30 site chuyên về nhân sự. Chi tiết vui lòng click tại đây: Kinhcan24's Search

5 thoughts on “Thất nghiệp đầy đường

  1. Thanks các anh chị vì bài viết này, thật tình cờ, cách đây chưa đầy 12 tiếng đồng hồ, em đã được cảnh báo về vấn đề thất nghiệp: ” Bây giờ tìm việc không dễ đâu em ạ, bây giờ bạn anh đang thất nghiệp đầy kia kìa, xin làm chạy bàn cũng không được”. Vậy mà em đã cố gạt đi và nhìn thế giới với 1 màu hồng. Sau bài viết này em đã suy nghĩ lại và gửi lời xin lỗi tới người đã cảnh báo em. Những chia sẻ của các anh chị đi trước thật đáng quý.

  2. Lê Thái Tú 31.07.2012 at 08:47 - Reply

    Hay nha bác, bài này viết hay quá, thất nghiệp không phải là thảm hoạ đó có thể là cơ hội. Cố lên nhé mọi người.

  3. chymnonlontonvn 02.08.2012 at 22:39 - Reply

    Tình cờ tối nay mình đi search Google với câu Keth Ferrazzi là ai và tìm tìm trong một mớ website hỗn loạn đó và click chuột một cách vô tội vạ thì mình lại được đến với Blog Kính cận này. Với sự tò mò, mình đi đọc bài viết mới nhất trên blog, với kết quả là những dòng comment đang ngồi lọ mọ gõ :D
    Thôi viết mào đầu dài dòng thế chẳng qua là vì muốn viết câu này để nhận xét về bài viết của Trang Hạ mà thôi:
    The ease of laughter comes so fast when you’re not in the jester’s shoes
    Mình vốn dốt văn, nên thật sự là viết tới đây rồi thì chả biết viết tiếp thế nào nữa, ngồi lần khần 1 lúc cũng hem bít phải kết cái comment này như thế nào thôi thì xin kết bằng việc là mún phản hồi phải nhập email vào, và đây là việc mình ghét nhứt ack ack :D

  4. Giờ là năm 2024, 12 năm sau, mọi thứ bắt đầu lại giống như bài trên. Chỉ có điều, người ta không bảo là đi làm xem ôm nữa mà đi chạy Grab (xe ôm công nghệ).

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *