Trưa nay tôi nhận được một tin không vui làm tôi áy náy quá. Mọi thứ dường như ảm đạm. Và tôi chả muốn làm gì cả. Tôi áy náy, suy nghĩ. Cả buồn nữa. Vì tôi mà bạn tôi bị ảnh hưởng. Và tôi ngồi đây để viết vài dòng xin được gửi lời xin lỗi tới bạn tôi và cả những người có tác động.
Chân thật mà nói, khi viết bài đó, tôi hoàn toàn viết với lòng tự hào. Tự hào vì người Việt đang có cơ hội được thể hiện mình, được viết nên một trong những thứ của thế giới. Những thứ tôi viết ra không ảnh hướng tới ai. Không ngờ dưới con mắt của người Việt nó là thứ gì đó nặng nề, u ám. Điều đó làm người ta ngại ngùng chia sẻ. Khi thế giới không còn chia sẻ cho nhau thì thế giới sẽ trở thành những ốc đảo mà ở đó mỗi người chỉ biết những cái riêng về mình. Tình huống này tôi gặp nhiều. Người Việt không thích chia sẻ. Xét về khía cạnh này tôi thấy chỉ có FPT là dũng cảm. Họ dám chơi với những gì tồn tại.
Bài viết đã được đóng lại. Nhưng nỗi buồn thì vẫn cứ ở đó. Việt Nam đến bao giờ phát triển nếu như tri thức không được chia sẻ ?
Có lẽ tôi nên chuyển sang dịch bài. Những bài dịch thì nó chả ảnh hưởng tới ai cả. Chỉ có điều nó không mang chất Việt mà thôi. Mong cho người bạn tôi sẽ vượt qua được thử thách này. Cơ hội vẫn ở phía trước. Tôi không biết làm gì để giúp bạn ngoài việc "close topic" và cầu nguyện cho bạn. Hi vọng bạn sẽ không bị stress đến độ bỏ đi con đường đã chọn.
Khi tìm hiểu về đánh giá hiệu quả công việc, bạn có thể gặp được… Read More
74% nhân viên luôn cảm thấy thu nhập không đủ sống và có 65% người… Read More
Trong bối cảnh hiện nay, việc nhân viên xin nghỉ việc ngày càng trở nên… Read More
Trẻ hóa nhân sự là xu hướng tất yếu mà bất cứ doanh nghiệp nào… Read More
Trong bối cảnh kinh tế cạnh tranh hiện nay, việc giữ chân nhân tài trở… Read More
Sáng nay, vừa xong ca tư vấn (đến giai đoạn làm khung năng lực), tôi… Read More
View Comments
Người Việt thích chia sẻ nhưng không thích phơi bày vấn đề của mình ra trước mắt người khác
Thành thật chia buồn với người bạn của bạn!