Tôi nhớ, có lần đi nghe hội thảo của anh Thái Hòa - giám đốc chiến lược FPT. Anh Thái Hòa, chỉ cần mọi người search trên mạng là ra. Buổi hội thảo đó nói về "giấc mơ Việt Nam". Anh ý mong ước và hi vọng sẽ truyền được cảm hứng cho người nghe về động lực thúc đẩy Việt Nam lớn mạnh. Người Việt Nam, lúc nào đó sẽ vươn vai đứng dậy trước thế giới.
Người Việt đang làm điều đó. Nhưng dường như tất cả những nỗ lực đó là đơn lẻ. Đơn lẻ từ giáo sư Ngô Bảo Châu, Running man, ... cho đến các đội tuyển quốc gia. Và gần đây nhất là con chim Việt Flappy Bird. Tôi thoáng có chút buồn khi nghe tin Flappy Bird ngừng bay chỉ vì áp lực.
Nếu bạn là Nguyễn Hà Đông và có Flappy Bird bạn sẽ làm gì ?
Sáng thứ bảy vừa rồi, tôi có buổi cafe thú vị với Huy - leader của dự án Textlink. Huy là người trẻ, dễ gần và có nhiều tham vọng. 2 anh em chia sẻ nhiều thứ trong đó có cả câu truyện về Flappy Bird. Khi nói đến việc Đông có doanh thu lớn, tôi đã đoán già đoán non rằng thể nào các bác bên thuế, rồi bên này bên kia sẽ ra tay xâu xé. Mỗi người 1 ít. Đoán thế thôi, chiều về đọc báo hóa ra thật. Chưa gì đã có ông nào bên thuế lên báo tuyên bố rằng bộ này bộ kia sẽ điều tra làm việc. Nghe mà đã thấy buồn.
Lúc đó tôi bảo với Huy, nếu là anh thì anh sẽ tạo cơ chế để cho Đông đưa toàn bộ số tiền đó về Việt Nam. Chỉ cần số tiền đó về VN thôi là đủ rồi. Hãy thử tưởng tượng xem khi mà hàng chục triệu đô được đưa về VN thì số tiền đó sẽ hữu ích như thế nào. GD sẽ tăng vài % là ít. 2 anh em cười xòa.
Rồi lại tiếp, 2 anh em lại tưởng tượng ra kịch bản cho Đông:
1. Cứ để tiền ở quỹ
2. Đưa tiền về nước để mở công ty
3. Đưa tiền về nước để mở quỹ đầu tư
Tôi thích phương án thứ 2 còn Huy thì thích phương án 3. Với phương án 3 thì Đông chỉ cần chia số tiền đó ra và mua cổ phần của khoảng 20 công ty ở 20 lĩnh vực khác nhau là xong.
Với phương án 2 thì Đông sẽ phải vất vả hơn nhiều và tiền mất đi cũng nhanh hơn. Nhưng biết đâu đó chúng ta lại có starup tầm cỡ thế giới. Mở công ty ra thì không dễ tí nào. Lại đau đầu chuyện tiền nong, lại đau đầu truyện nhân sự, lại đau đầu đối ngoại đối nội ... nói chung là đau đầu nhiều thứ.
Rồi Đông sẽ phải tuyển ai đó phụ trách nhân sự. Đông và người bạn phụ trách nhân sự sẽ lại đặt câu hỏi: Setup công việc nhân sự cho startup – công ty mới khởi nghiệp như thế nào ?
Đông sẽ băn khoăn với việc quản lý nhân sự. Cho tự do về thời gian hay kiểm soát hành chính ? (Cách quản lý tốt nhất nền là kết hợp giữa kiểm soát hành chính với quản trị theo mục tiêu. Đừng nên thái quá bất cứ cái gì. Quản trị theo mục tiêu (MBO) có cái bất lợi đó là làm nhân viên mất đi động lực làm việc do không bị kiểm soát. Điều này là thực tế.)
Rất nhiều thứ Đông sẽ phải làm nếu theo phương án 2 chứ không chỉ riêng về Nhân sự ...
Sáng nay dạo qua facebook thấy 1 loạt các stt chia sẻ sự đồng cảm và ủng hộ với Đông. Tôi liền mạn phép đưa về đây như là 1 lời chúc Đông và Flappy Bird sẽ tiếp tục bay cao.
Có chuyện gì thế này? Nếu chuyện này xảy ra thật, và nếu Nguyễn Hà Đông không hề có vấn đề gì về mặt pháp lý, thì những kẻ đang xâu xé câu chuyện Flappy Bird, trong đó có cả giới truyền thông và giới chức chính quyền vô trách nhiệm, sẽ mang tội giết chết một tài năng, hoặc nói cho đúng hơn là một cơ hội của Việt Nam.
E cũng nghĩ như vậy và thấy tài năng ko được trân trọng. Thật là buồn
Việc thu thuế là hiển nhiên nhưng báo chí giật tít kinh quá, còn ông phòng thuế chắc cũng trả lời hơi mạnh? Cứ như truy tìm tội phạm ấy. :((
Ngay cả có vấn đề bản quyền thực sự thì vẫn có thể thương thảo, giải quyết được cơ mà. Nguyên nhân chính ở đây là sự thái quá của công chúng, sự xâu xé của truyền thông, và sự vô trách nhiệm trong xử lý và phát ngôn của nhà chức trách... Có thể có thêm sự thầy dùi đểu nữa
Tự người Việt mình đào mộ chôn mình. Không chỉ ngành thực phẩm. Vấn đề khác nhau là ai đầu độc và đầu độc gì, đầu độc như thế nào ?. Nói như vậy để thấy báo chí chỉ hơn ngành thực phẩm ở chỗ nó chỉ trích các ngành khác đầu độc con người. Nhưng không ngành nào công khai báo chí cũng đang đầu độc con người, thậm chí là kinh khủng nhất. Vì nó đầu độc được nhận thức con người.
Hôm vừa rồi mới xem Social Network nói về sự ra đời của Face Book, anh Mark Zuckerberg cũng bị kiện tùm lum. Cả ông bạn thân nhất góp tài chính cũng kiện, người nghĩ ra ý tưởng cũng kiện. Và rồi mọi chuyện vẫn được thu xếp ổn thỏa bằng các khoản đền bù, thương lượng. Quan trọng là bạn Đông bây giờ phải tìm được một luật sư giỏi để thay cậu giải quyết các vấn đề về pháp lý và bản quyền. Bạn ấy chỉ là một người lập trình game, mà dân kỹ thuật thì ít khi để ý hoặc không giỏi lắm về các vấn đề này.
Flappy Bird làm truyền thông thế giới "co giật" và moi được nhiều ngoại tệ từ người dùng nước ngoài. Lần đầu tiên một sản phẩm của người Việt làm được điều này. Có yếu tố may mắn. Chẳng quan trọng. Cái gì thành công ngoại lệ mà chả có yếu tố may mắn. Một sự may mắn có màu sắc tự hào.
Hãy là những người Việt thông thái, đừng Ngu xuẩn bởi những tiểu nhân, ích kỷ của mình mà giết chết đi niềm tự hào của một Dân tộc. Hãy vượt qua luỹ tre làng để một tay góp cát dù là nhỏ nhất để thay đổi hình ảnh của chính các bạn và gia đình các bạn. Thật tồi tệ và hèn hạ khi phải vùi dập người khác, grừ.. grừ...
Việt Nam cứ thế chả trách sao năm nào cũng kêu " chảy máu chất xám" =))
Đọc xong mấy cái comment dưới đây mà tôi đau lòng dễ sợ. tôi không muốn bàn đến chuyện bản quyền cá ăn cắp hay không. CHo dù là có thì đây cũng là 1 sản phẩm remake tuyệt vời từ 1 game ra đời cách đây rất lâu (Mario). Cái đáng nói ở đây là tinh thần dân tộc rất yếu kém của những người chê bai, chỉ trích ngay cả đồng bào của mình, trong khi bản thân mình cũng chả làm ra cái gì cho đất nước mình được hãnh diện thêm. Tôi sống ở Úc mà lòng hãnh diện nói với ban bè mình là trò chơi mà họ đang say mê là do người Việt mình làm ra. Sao thì tôi cũng mong anh Đông sau này có thêm nhìu thành công trong cuộc sống.
Lùi 1 bước tiến 11 bước. Game đang tồn tại đang bị thuế sờ gáy, bản quyền ... doanh thu giảm đi đáng kể, chi phí kiện tụng, nộp thuế...Đóng cửa thì lại càng nổi như cồn vì có hơi khác người chút và có lẽ bạn đó cũng đang có nhiều dợ án và đối tác mới gọi gấp bội tiền.
Tội nghiệp em nó. dưj là 2 chục năm nữa ng Việt giỏi ra nước ngoài sống hết, chỉ còn cụ già yêu nước ngồi nhà chơ con cháu gửi xiền về nuôi... haizzzz
Chào anh chị và các thầy. Do chưa nổi tiếng nên xin phép được giới… Read More
Chiều đang bâng khuâng nghĩ về việc làm sao để mọi người biết đến và… Read More
Trong bối cảnh hiện đại, ngành sản xuất đang đối diện với những thách thức… Read More
(PLVN) - Qua khảo sát, thống kê của Trung tâm Dịch vụ việc làm Lâm… Read More
Trong vài tháng, Google đã cắt giảm nhân sự tại đội ngũ tiếp thị, nền… Read More
Cảm ơn anh chị và các bạn đã tới tham dự buổi offline ấm cúng… Read More
View Comments
Tớ xin phép chia sẻ bài này lên http://svtm.vn nhé :)
Uh :D Không ngờ ông cũng ghé thăm blog này đấy ông ạ!
Bravo cho anh em copy bài viết về fb của em được không vậy? Có bị vi phạm bản quyền không anh hả
:) Không có gì đâu. Em cứ copy thoải mái em ạ!
Vấn đề muôn thuở, cảm ơn anh vì bài viết, cho em share nhé anh Cường :)
mình vẫn theo dõi các bài viết của blog này, rất hay
Cám ơn bạn đã ủng hộ và động viên :)
Đầu năm công việc lu bu, chả để ý tới "con chim Việt" cho tới khi nhận được mail từ CEO nói rằng, sáng mai anh có trả lời báo chí về ...Em có ý kiến nào không? Lúc đó mới đọc báo... Cảm giác đầu tiên là ...buồn! Rồi lướt vào face, thấy cậu bạn đang du học ở Nhật hỏi "con chim Việt" sắp "đi" rồi cậu ạ, cậu nghĩ gì...? Mình bảo "khi cả thế giới người ta bơi ở biển lớn rồi thì VN vẫn còn tập bơi ở rãnh nước"... có thể đó là suy nghĩ trong một phút bức xúc, nhưng có lẽ nào...đúng thế thật chăng... Hãy đếm trên đầu ngón tay của 1 bàn tay, trong lịch sử VN có bao nhiêu sản phầm công nghệ được thế giới biết đến như là "com chim Việt" Flappy bird!