Đây là bức thư cuối cùng. Hy vọng chúng ta sẽ nhận được hồi âm của nhà trường. Các bạn hãy cân nhắc thật kỹ khi tham gia một chương trình internship nào nhé.
Chương trình thực tập intenship của Đại học Ngoại Thương và là thư kêu cứu 1
Chương trình thực tập internship của Đại học Ngoại Thương và là thư kêu cứu 2
Chương trình thực tập internship của Đại học Ngoại Thương và là thư kêu cứu 3
Chương trình thực tập internship của Đại học Ngoại Thương và là thư kêu cứu 4
Bây h là 5 rưỡi sáng ở Sing, em vừa trở về nhà sau một ngày dài làm việc..hoàn thành xong nghĩa vụ là đống quần áo cả tuần qua không có nổi thời gian để giặt, bây h có lẽ là h phút thoải mái nhất mà em được tận hưởng trong ngày, và khoảng thời gian ít ỏi này em xin được chia sẻ một số vấn đề như sau. Thứ nhất , xét đến khía cạnh mà chúng em được biết đến lúc trước khi ra đi và chưa ký hợp đồng, thì bọn em sẽ sang bên này theo chương trình Internship làm Costumer service..
em muốn khẳng định chắc chắn một điều, đây hoàn toàn khôn g phải là một chương trình “internship” và bọn em, hoàn toàn không phải là những “costumer service agent” một tí ti ti nào cả.Em thực sự cũng không biết được định nghĩa từ Internship thế nào cho đúng, nhưng ít nhiều nó không phải như thế này, như những gì mà chúng em đang làm ở đây.Nếu nói là “ chẳng có gì liên quan đến những subject mà chúng em đang học ở trường” thì thấy buồn cười quá,bởi vì..Subject cái gì mà Subject chứ..đẩy wc cơ mà subject cái gì.hic. thực sự, đây hoàn toàn không phải là công việc giành cho bọn em, không biết bao nhiêu lần khách hàng và những nhân viên ở bộ phận khác trố mắt lên nhìn bọn em và hỏi “ tại sao nhỏ như m mà đi Push Wc? “.
.họ đâu có biết e là 1 trong những ng` to nhất, khỏe nhất trong nhóm sv của mình rồi..và đấy là, họ còn chưa biết bọn e là những sinh viên còn đang đi học ỏ một trg` xa xôi danh tiếng nào đó và đang đi “Thực tập nước ngoài” =)), phải đi ra chứng kiến Cái cảnh nhiều em nặng chỉ tầm 4 chục cân mà phải đẩy những ông nặng hơn cả chục yến chắc các cô mới biết nó như thế nào.
.em cảm giác đây là những công việc chân tay cùng cực nhất ở đây..chỉ những người khổ lắm họ mới làm..và bộ quần áo, hay những đồ trang điểm, những phấn son mà họ muốn chúng em khoác lên người, chẳng qua chỉ để LÒE nhau..không nhũng làm cho sân bay nó đẹp, đội ngũ nhân viên của nó thật sáng sủa..rằng đi đẩy wheelchair cũng trônng thật là thế này thế kia..mà là “mị” chính chúng em..Cho bọn e khoác lên ng` bộ đồ đó cũng là chính sách dùng ng` và bóc lột âm thầm của chúng,vòng vo mãi cho đi học hết cái này cái kia rồi phát váy áo trông cho giống ng` này ng` kia rồi thì đến ngày nhận công việc thực sự đi làm đùng 1 cái bảo thôi mặc quần nhé vì như thế hợp vs công việc của m hơn, cái kiểu gì mà buồn cười thế không biết, cứ nói thẳng vs nhau từ đầu đi có phải hay hơn không..rồi thái độ đối xử, càng về sau mới biết thực chất, họ chẳng coi bọn em ra gì cả ,tất cả những cảm thông lo lắng ban đầu chẳng qua chỉ là giả tạo!- trong mắt Manager v cái lũ đồng nghiệp, bọn e thực sự chẳng là cái gì..cái mác “costumer service agent” đọc lên nghe sao mà buồn cười xót xa thế…
ngày đầu tiên đặt chân đến đây…rồi những ngày tiếp theo, em tự nhủ lòng là..thôi, hãy cứ nghĩ thế và cứ cố gắng enjoy nó đi, 1 năm thôi nhanh lắm,và vì chẳng có gì là dễ dàng cả, cũng tự nhủ lòng mọi công việc đều là vinh quang..và chăm sóc ng` khác, đc ng` ta mang ơn cũng là một việc tốt để tu nhân tích đức về sau rồi.. nhưng mà quả thật là càng về sau thì càng ko chịu nổi.. Em đồng ý có một số bạn cho rằng mình cũng không đc đòi hỏi nhiều vì vs trình độ ngoại ngữ còn kém như mình thì đòi hỏi làm đc việc gì hơn.
Thế nhưng nếu vậy tại sao từ đầu không phỏng vấn cho nghiêm ngặt, hoặc k kiếm đc việc gì đó tốt hơn thì sao không nói thẳng thắn ra với nhau là sang bên này, công việc chính là đẩy WC…và wc suốt ngày mà thôi..tại sao có một câu hỏi chính xác là “sang bên đó các con tôi sẽ làm gì” vào ngày trước lúc tất cả chúng em ra sân bay mà cũng không thẳng thắn trả lời nổi cho bố mẹ bọn em..những ng` nuôi bọn e lớn lên cho ăn học và bây h, ở nhà họ vẫn bị chính bọn e lừa là “con ổn lắm bố mẹ ko phải lo gì đâu”..như k còn đường lùi, bọn e buộc phải thế, chẳng còn cách nào cả, khi mà cái sự nó đã rồi..Bây giờ thì có thể mọi ng` cho rằng phải cố gắng lên, rồi sẽ qua cả, rồi earning kinh nghiệm và trải nghiệm cuộc sống,
,nhưng chẳng qua cũng chỉ là chút gì đó huyễn hoặc và tự an ủi bản thân khi mà k còn một lối thoát nào cả mà thôi.
E nói thật nếu biết trước từ đầu như thế này, nhất là các em K48, liệu có đánh đổi 1 năm học dang dở để sang và làm những việc như thế này không, có đáng không? ,tất nhiên đây chỉ là quan điểm và cách nhìn nhận của riêng em, - và rồi cho đến khi sang bên này, những ngày đầu tiên khi các cô còn ở đây,khi em nghe ngóng đc các chị khác ở 1 số trg` sang bên đây bảo làm việc như kiểu bị bóc lột vất vả lắm và nhờ các cô cân nhắc giúp chuyện giảm thời hạn hợp đồng ( lúc đó bọn e hoàn toàn chưa ký hợp đồng) thì nhận đc phải hồi từ Inter island rằng “ bọn m có học hơn, bọn m phải làm những vị trí khác”…nói thật k biết hơn đc ai chứ ít nhất e thấy các bác dọn VS còn sướng hơn bọn e gấp ngàn lần..ko phải oằn mình đẩy wc lên những cái dốc cao ơi là cao trước con mắt thán phục mà cũng đầy vô tâm của k biết bao nhiêu là ng` khác..cũng chẳng phải bị khách yêu cầu đưa đi Vệ sinh..!
Thực sự nhũng ngày qua, nếu không có tình cảm của mọi ng` trong đoàn yêu thg, bao vệ và quan tâm lẫn nhau thì em cảm giác chắc em không trụ nổi nữa mất..
Giờ thì mọi sự đã rồi, em cũng chẳng mong gì hơn là một cách thức nào đó vừa tốt vừa nhẹ nhàng, có thể tốt cho cả nhà trường lẫn bọn em.thứ 2 là về đợt SV mới, em hy vọng nhà trường cân nhắc thật kĩ, nõi rõ tình cảnh như này ra cho các bạn, ai chấp nhận được thì đi ,chứ không tội nghiệp các bạn nuôi mộng tưởng rồi ôm những giấc mơ màu hồng như Chị em chúng em ngày xưa thì khổ lắm.Hơn nữa, ngày trước bọn em đi thế này, phòng HTQT có thể nói là vì lí do chưa có kinh nghiệm rồi để xảy ra ch này ch kia như bọn e bây h phải chịu.Còn bây h, sau khi lứa bọn e đã như này rồi, e nghĩ các cô đã hoàn toàn có thể hiểu về cách thức làm việc của I.Island và ko nên cộng tác vs công ty này một tý nào nữa cả, những gì họ nói, chẳng có gì đáng tin..và vì thế, trước khi không làm rõ ràng thì tuyệt đối không nên tiếp tục chương trình mới mà làm khổ các bạn.
Trời đã sáng, giờ này các bạn đã nối tiếp nhau đi làm..như những vòng tuần hoàn bất tận mà lắm lúc em cứ nghĩ như là cuộc chạy tiếp sức không bao giờ ngừng….em đi làm cho chị về ngủ..rồi thị chị tiếp tục đi đẩy thêm chuyến Wc cho em tranh thủ ăn bát cơm giữa giờ..có lẽ đó là tất cả những gì hạnh phúc và đáng quý nhất giúp bọn em có thêm sức mạnh trải qua những tháng ngày này , và đó là tất cả những gì e học được…ngoài ra, bản thân em thấy đây là một công việc chảng mang lại cho em một chút kinh nghiệm một chút kỹ năng gì cả! Trên đây là vài dòng cá nhân em muốn chia sẻ..trời đã sáng rồi em xin đi ngủ để ngày mai lại bắt đầu 1 ngày dài mới của mình.
e cảm ơn cô v mọi ng` đã giành tgian, chúc mọi ng` các chị các em ngày mới đỡ vất vả và ít w/c.
PS: MÀY HÃY FORWARD LAI CHO TẤT CẢ NHỮNG BẠN SATS ĐỢT SAU ĐỂ CÂN NHẮC THẬT KỸ LƯỠNG XEM CÓ NÊN ĐI HAY KHÔNG. THỰC SỰ BỌN TAO MỆT MỎI LẮM RỒI
Thân gửi các bạn đã viết những bức thư này: Có thể sau khi viết ra và công khai rộng rãi nó, bạn sẽ gặp đôi chút khó khăn với trường với lớp nhưng hy vọng các bạn sẽ vững vàng bước qua khó khăn này. Gặp tình huống của các bạn tôi tin sẽ có nhiều cách lựa chọn: 1. Nhẫn nhục cam chịu và vượt qua số phận (nói vượt qua cho nó sang nhưng thực ra theo tôi là bơi xuôi theo dòng đời) 2. Phản kháng bày tỏ quan điểm lựa chọn số phận cho mình (một cách hình tượng là bơi ngược dòng đời). 3. Một số khác lại lựa chọn 1 thái độ lấp lửng nửa bơi ngược nửa lại muốn bơi xuôi. Dù là lựa chọn nào thì các bạn đều là người quyết định số phận của mình. Chúc các bạn vượt qua thử thách nhỏ này.
KC
Sử dụng trên 10 lao động không có nội quy lao động bằng văn bản,… Read More
Hôm nay tôi thấy có một thuật ngữ khá thú vị "kế toán nguồn nhân… Read More
Làm HR có thể không biết đối thủ nhưng HRM và HRD thì với tôi,… Read More
Hiện nay, nhiều doanh nghiệp tính lương và hiệu quả công việc dựa trên sản… Read More
NỘI QUY QUÁN ĂN * Làm bể tô 50.000₫ * Làm bể ly 30.000₫ *… Read More
Mới đây tôi đọc được một bài chia sẻ về tình huống của một anh… Read More
View Comments
Cảm ơn các anh chị đã viết bài, cảm ơn anh KC nữa. Em đang học NT TP.HCM, khoảng hai tháng trước cũng có hai cô ở HN vào TP.HCM phát tờ rơi và giới thiệu về cái vụ internship này. Không biết có bao nhiêu bạn bị FTU và cty vớ vẩn đó mị nữa không biết. Chán quá!
Các bạn thông cảm nha. Tại vì một số từ không thể dịch sang Tiếng Việt nên các bạn Ngoại Thương dùng vậy cho đơn giản. Mà khổ cho các sinh viên Ngoại thương thật, mà hơn nửa Những hành động đối xử với người Việt Nam như vậy mình thật sự bất bình. Dân tộc nào cũng có lòng tự hào, dù Việt Nam còn đang phát triển nhưng các bạn thấy đó, chúng ta rất hiếu khách và tôn trọng tất cả mọi người khi đến Việt Nam. Thật sư đau lòng các bạn ah.
Kết quả của những hợp đồng thương mại liên kết giữa các trường và các công ty, đúng là thời buổi lừa đảo, cứ tin tưởng nhà trường thẩm định thì phải trả giá bằng cả 1 quãng đời của bản thân. chỉ thiệt những bạn sinh viên. Luôn biết nghi ngờ trong mọi hoàn cảnh!