Lâu lắm rồi không kiếm được câu truyện ngụ ngôn nào cho dân Nhân sự cả. Hôm nay lang thang trên các blog tôi lại bắt gặp một câu truyện. Và thế là tôi đưa nó về đây để các bạn cùng ngẫm và biết đâu nó lại áp dụng được cho công việc nhân sự của mình. Phần 2 ở đây. Mời các bạn cùng đọc:
Truyện 11: Một ông chủ giàu có thuê một anh thanh niên vào rừng đốn cây, mỗi cây đốn xong anh ta được 2 đồng, cuối ngày, ông chủ đi kiểm tra và sẽ trả tiền cho anh ta. Ngày đầu, anh ta kiếm được 100 đồng.
Hôm sau, anh ta kiếm được 120 đồng và tự thấy sức mình còn có thể làm được nhiều hơn nữa. Kết quả ngày thứ 4 anh ta được 150 đồng. Ngày tiếp theo nhiều hơn nữa, được 160 đồng.
Sang đến đầu tuần sau, anh ta cũng vào rừng rất sớm… cuối ngày, anh ta chỉ được 120 đồng. Chuyện này làm anh ta thấy khó hiểu bởi anh cảm thấy hôm nay mình làm việc rất hiệu quả, thậm chí còn mạnh mẽ hơn những ngày trước đó. Anh ta cho rằng mình có thẻ bị mệt và chỉ làm được như vậy. Hôm đó về anh ta nghỉ ngơi bồi dưỡng đầy đủ để ngày hôm sau đi làm sung sức.
Sáng hôm sau, tỉnh dậy, cảm thấy rất sung sức, anh ta vào rừng thật nhanh. Nhưng thật bất ngờ, cuối ngày hôm đó, anh ta chỉ được 100 đồng. Anh ta cảm thấy rất bức xúc , cứ như là ông chủ đã đếm nhầm hoặc cố tình ăn bớt của anh ta! Cũng có thể ông chủ đã nhầm kết quả của anh ta với những người đốn gỗ khác. Anh quyết định gặp ông chủ để hỏi cho ra nhẽ. Nhưng ông chủ chỉ bảo rằng ông ta tính toán chính xác và nhắn anh ngày mai hãy cùng ông ta đi đếm những cái cây mà chính anh đã đốn được.
Ngày hôm tiếp theo, anh ta làm việc cật lực, cuối ngày, anh đi cùng ông chủ và đến những cái cây mà mình đã hạ được. Anh ta cứ đinh ninh rằng, hôm đó anh ta phải đốn được đến 80 cái cây, nhưng kỳ thực, khi đi cùng ông chủ, đếm những cái cây mình đã đốn, anh ta mới biết mình chỉ đốn được 40 cái cây.
Ông chủ trả tiền cho anh ta và nói rằng, nếu ngày mai mà kết quả không khá hơn, ông sẽ phải tìm một người mới… Rất buồn, lo lắng, trên đường về nhà anh đi lòng vòng và suy nghĩ. Rõ ràng anh đã rất cố gắng. Đang mải suy nghĩ, anh ta gặp một người phụ nữ với dáng vẻ kỳ lạ đang đi bán những trái dừa cạnh đường. Đang khát nước, anh ta ngồi xuống và gọi một trái. Người phụ nữ lấy con dao, chỉ bằng 4 nhát dao đã chặt cho anh ta một trái. Rất ngon, rất mát, chưa thấy hết khát, anh ta gọi thêm một trái nữa. Lần này, người phụ nữ chưa chặt cho anh ta ngay, bà ta rút ra một thanh sắt khác và miết con dao vào thanh sắt đó một lúc rồi mới lấy trái dừa ra. Thật bất ngờ, lần này, bà ta chỉ chặt 3 phát là đã xong!
Như chợt nhận ra điều gì đó, anh ta trả tiền, quên cả uống nước dừa và chạy ngay ra chợ.
Hôm sau, anh ta dậy sớm và cũng làm cật lực. Thật bất ngờ, ngày hôm đó anh ta được nhận 230 đồng tiền. Nhiều hơn những gì anh ta tưởng tượng. Thì ra, cái rìu của anh ta trước đó đã quá cùn và không hề được mài rũa cho sắc bén lại.
Lời bàn: Chúng ta hàng ngày làm việc mà có khi không hề nhận ra mình đang ngày càng kém hiệu quả (và chắc chắn sẽ ngày càng kém hiệu quả), nhưng ít ai chịu mài rũa chiếc rìu của mình để nhận được kết quả tốt hơn như anh chàng đốn cây. Chiếc rìu thì dễ mài, nhưng công cụ làm việc ngày nay không phải cứ muốn là làm sắc bén lên được. Còn bạn, bạn đang có những cái rìu nào? Chúng có sắc không? Và quan trọng là bạn có biết cái rìu đó mài sắc bằng cách nào không? Áp dụng cho dự án nâng cao kỹ năng làm việc cho các vị trí hay xây dựng chương trình đào tạo
http://thangtu.net/
Sáng nay, vừa xong ca tư vấn (đến giai đoạn làm khung năng lực), tôi… Read More
Chuỗi cà phê Starbucks đang thắt chặt chính sách làm việc tại văn phòng đối… Read More
Trong quá trình đi tư vấn của tôi, khi đến đoạn cuối của hệ thống,… Read More
Hôm nay trong lớp Kỹ thuật xây dựng hệ thống lương 3P, đến phần xây… Read More
1. Trong trường hợp bình thường, NLĐ đơn phương chấm dứt hợp đồng lao động… Read More
Vừa mới đây, Trung tâm dịch vụ việc làm Hà Nội đã công bố báo… Read More
View Comments
Cám ơn anh nhiều về những kiến thức anh đã chia sẻ!
Xin chia sẻ suy nghĩ bằng một câu chuyện nhỏ.
Tất cả sức mạnh
Có một cậu bé đang chơi ở đống cát trước sân. Khi đào một đường hầm trong đống cát, cậu bé đụng phải một tảng đá lớn. Cậu bé liền tìm cách đẩy nó ra khỏi đống cát.
Cậu bé dùng đủ mọi cách, cố hết sức lực nhưng rốt cuộc vẫn không thể đẩy được tảng đá ra khỏi đống cát. Đã vậy bàn tay của cậu còn bị trầy xước, rướm máu. Cậu bật khóc rấm rứt trong thất vọng.
Người bố ngồi trong nhà lặng lẽ theo dõi mọi chuyện. Và khi cậu bé bật khóc, người bố bước tới: “Con trai, tại sao con không dùng hết sức mạnh của mình?”.
Cậu bé thổn thức đáp: “Có mà! Con đã dùng hết sức rồi mà bố!”.
“Không, con trai - người bố nhẹ nhàng nói - Con đã không dùng đến tất cả sức mạnh của con. Con đã không nhờ bố giúp”.
Nói rồi người bố cúi xuống bới tảng đá ra, nhấc lên và vứt đi chỗ khác.
* * *
Trong cuộc sống không phải lúc nào người ta cũng có thể tự mình làm được hết mọi việc. Sức mạnh của mỗi chúng ta còn nằm ở những người thân, bạn bè - những người luôn quan tâm, lo lắng và sẵn lòng giúp đỡ chúng ta.
câu chuyện rất thú vị :)