Người hướng nội nhiều hơn người hướng ngoại trong nghề nhân sự ?

Mấy hôm trước tôi có đọc được 1 stt của anh bạn Hải. Anh có trao đổi về nghề nhân sự và tính cách của người làm nghề. Đại ý anh nói: Người hướng nội thích hợp với nghề nhân sự và số lượng người hướng nội nhiều hướng ngoại trong nghề. Cùng với đó là anh giải thích tại sao. Vậy sự thực có phải như anh nhận định.

Chúng ta sẽ cùng đọc stt của anh ở phần giữa bài. Đầu tiên, tôi muốn tất cả chúng ta cùng nhau tìm hiểu: người hướng nội và người hướng ngoại là như thế nào ? Haizz. Tìm hiểu xong mới thấy cái này cũng dài.

Tổng quan (Theo wiki): Hướng ngoại-Hướng nội (Tiếng Anh: extraversion and introversion) là sự định hướng trung tâm của tính cách con người.

Hướng ngoại là "những hành động, trạng thái hay thói quen chủ yếu quan tâm tới việc làm vừa lòng những người khác. Họ có xu hướng thích thú khi tương tác, giao tiếp với con người và nói chung là nói nhiều, nhiệt tình, thích giao lưu và quyết đoán. Họ vui khi được tham gia các hoạt động có nhiều người như tiệc tùng, hoạt động cộng đồng, các cuộc biểu tình công cộng, kinh doanh và các nhóm chính trị. Chính trị, giảng dạy, bán hàng, quản lý và môi giới là những lĩnh vực thích hợp với những người hướng ngoại. Một người hướng ngoại thích và trở nên tràn đầy sinh lực khi ở trong các nhóm lớn và thời gian khi ở một mình là ít thú vị và nhàm chán đối với họ.

Hướng nội là "khuynh hướng chủ yếu hoặc hoàn toàn quan tâm đến cuộc sống tinh thần của bản thân người đó". Người hướng nội là người năng lượng có xu hướng mở rộng khi suy nghĩ và suy nhược khi phải giao tiếp với những người khác. Những người hướng nội thường kín đáo và ít nói trong những nhóm đông. Họ thường có niềm vui trong các hoạt động đơn độc như đọc sách, viết, âm nhạc, vẽ, mày mò, xem phim, chơi game và sử dụng máy tính cùng với một số các hoạt động riêng biệt ngoài trời như câu cá hay đi bộ. Trong thực tế, các trang web mạng xã hội đã phát triển mạnh và trở thành ngôi nhà cho những người hướng nội trong thế kỉ 21, nơi họ được thoát khỏi các thủ tục cư xử của xã hội và có thể thoái mái viết blog về những cảm xúc riêng tư mà bình thường họ không để lộ. Hầu hết tất cả các nhà họa sĩ, nhà văn, nhà điêu khắc, kỹ sư, nhà soạn nhạc và phát minh đều là những người hướng nội. Người hướng nội thường thích thú khi được tận hưởng thời gian một mình hoặc cùng với một số nhỏ bạn thân hơn là với những nhóm đông người. Sự thật là khi gặp một vấn đề lớn hay một việc quan trọng cần độ tin tưởng tối đa, người hướng nội là sự lựa chọn xứng đáng cho những việc đó. Họ thường ưu tiên tập trung vào một hoạt động duy nhất tại một thời điểm và thích được quan sát tình huống trước khi tham gia, họ có trí tưởng tượng phong phú và thường có nhiều phân tích trước khi nói. Những người hướng nội có thể dễ dàng bị choáng ngợp bởi sự kích thích từ các cuộc gặp mặt hay giao tiếp xã hội có quá nhiều người tham gia.

Không nên nhầm người hướng nội với người nhút nhát, người bị "xã hội ruồng bỏ" hoặc thậm chí người mắc bệnh trầm cảm, họ chọn cuộc sống đơn độc thay vì các hoạt động giao tiếp theo sở thích còn người nhút nhát - có thể là người hướng ngoại lại xa lánh giao tiếp vì sợ hãi và người bị "xã hội ruồng bỏ" hay mắc bệnh thì không có sự lựa chọn.

Một người có thể có tính cách hoàn toàn hướng nội, hướng ngoại hoặc cân bằng giữa cả hai.

Định nghĩa hướng ngoại (extraversion) và hướng nội (introversion) được phổ cập lần đầu tiên bởi Carl Jung, một nhà tâm lý học người Thụy Sĩ. Hầu như tất cả các mô hình toàn diện của tính cách con người đều bao gồm hai khái niệm này.

Hướng ngoại và hướng nội thường được xem như một đơn thể liên tục (triết học), vì vậy người có xu hướng hướng ngoại nhiều hơn thì hướng nội sẽ ít đi. Carl Jung và các tác giả của Myers-Briggs đã cung cấp nhiều quan điểm khác nhau và cùng khẳng định rằng mỗi con người đều có mặt hướng ngoại và mặt hướng nội, với một mặt trội hơn mặt còn lại.

Tạm thế đã, giờ chúng ta đến với stt của anh Hải. Nguồn: facebook.com/haisunsea/posts/1182472135127210

nghe nhan su huong noi

TẠI SAO NGƯỜI HƯỚNG NỘI LẠI HỢP VỚI NGHỀ NHÂN SỰ HƠN?

Các bạn đừng hiểu nhầm là người hướng ngoại thì không hợp nghề nhân sự nhé!
Người hướng gì cũng làm được nghề nhân sự hết miễn là bạn yêu thích nó. Vì mỗi một nghề sẽ cần rất nhiều tố chất và tính cách khác nhau để xử lý tốt nhiều công việc chuyên môn khác nhau. Mỗi một xu hướng tính cách đều có điểm mạnh, điểm yếu riêng trong cùng một nghề.

Nhưng có một số lý do sau khiến người hướng nội thường làm nhân sự nhiều hơn người hướng ngoại:
1.Trong một doanh nghiệp có phòng ban thiên về hướng ngoại, phòng ban thiên về hướng nội (gọi là đối nội, đối ngoại). Ví dụ như phòng marketing, phòng kinh doanh thì thiên về hướng ngoại, tiếp xúc khách hàng, đối tác, lăn ra thị trường, còn phòng nhân sự, kế toán lại thiên về đối nội, tiếp xúc chủ yếu với nội bộ. Chính vì vậy, người làm kinh doanh, MKT thường thiên về người hướng ngoại và ngược lại, người làm nhân sự thiên về hướng nội.

2. Nhân sự là nghề làm việc chủ yếu dựa trên sự THẤU HIỂU con người. Mà sự thấu hiểu này tương đối toàn diện, từ vấn đề tâm sinh lý, đến tính cách, tố chất, sở thích, ước mơ, hoài bão, mâu thuẫn… Khác với marketing là sự thấu hiểu về NHU CẦU. Mức độ hiểu con người trong nghề nhân sự cần sâu sắc hơn, rộng hơn, tinh tế hơn. Và người hướng nội có tố chất bẩm sinh trong việc này mạnh hơn mấy lần người hướng ngoại.

3. Nhân sự là nghề sử dụng nhiều kỹ năng viết hơn kỹ năng nói. Phòng nhân sự quản lý vấn đề giao tiếp nội bộ (cả giao tiếp cá nhân lẫn giao tiếp trong công việc). Thường các tổ chức giao tiếp với nhau chủ yếu qua email, văn bản, biểu mẫu, chỉ một phần nhỏ giao tiếp miệng (thường các doanh nghiệp siêu nhỏ, chưa biết cách giao tiếp bằng văn bản). Nên kỹ năng viết rất quan trọng với người làm nhân sự. Hơn nữa, phòng nhân sự còn có chức năng xây dựng Luật – Lập pháp (viết quy định, quy trình, biểu mẫu), thực thi Luật - Hành pháp (yêu cầu, giám sát các phòng ban làm đúng quy định), xử lý theo pháp luật – Tư pháp (thực hiện kỷ luật khi vi phạm). Đương nhiên, tất cả đều cần đến kỹ năng viết. Thường thì điểm mạnh của người hướng nội là nghe đọc viết, còn điểm mạnh của người hướng ngoại là nói.

4. Trong nghề nhân sự, kỹ năng LẮNG NGHE cũng cực kỳ quan trọng. Bạn luôn phải có nhiều thông tin, từ cấp cao nhất đên cấp thấp nhất, thông tin luôn phải nhiều chiều để có thể xử lý các tình huống một cách công bằng, khách quan, thấu tình, đạt lý. Các vấn đề về nhân sự luôn khiến người ta đau đầu, vì đó là cuộc chiến tranh về tâm lý. Không lắng nghe đủ lâu, đủ sâu thì rất khó để đưa ra quan điểm đúng đắn. Mà người hướng nội thì lắng nghe tốt hơn người hướng ngoại.

Tạm như vậy để những bạn đang cân nhắc có định theo nghề nhân sự không suy nghĩ thêm để lựa chọn nhé!

Stt có 129 like, 15 share, 16 comment. Như vậy là có 129 người thấy hay, 15 người hoàn toàn ủng hộ và trong 16 comment kia có: 1 người phản đối với 3 người like.

nghe nhan su huong noi 1

Lúc đầu đọc, tôi cũng có ý phản đối. Giờ đọc lại, kỹ hơn thì thấy anh Hải có cái ý đúng. Nhiều là khác. Tuy nhiên, kinh nghiệm thực tế của tôi cho thấy người có tính cách hướng ngoại làm nghề Nhân sự nhiều hơn. Cũng như anh Hải nói lúc đầu: tính cách nào cũng có thể làm HR được. Và không phải ai cũng thiên về hướng ngoại hay hướng nội. Tôi cũng có gặp một số anh chị tính cách hướng nội đang làm HR nhưng số đó không nhiều.

Cái nhận định 1 về các phòng ban đúng là không thể mê nổi. Anh ý cho rằng nhân sự không phải tiếp xúc với bên ngoài nhiều, chủ yếu là đối nội. Cho nên người làm nhân sự phải hướng nội. Chắc anh ý nói về việc hướng về tổ chức = hướng nội. Kiểu như hướng về bên nội hay hướng về bên ngoại. Tần suất nhân sự tiếp xúc với bên ngoài (nhất là mảng tuyển dụng) chắc chả kém phòng ban nào. Hoặc anh ý đang nói đến những công ty nhỏ, nơi mà nhân sự là chân sai vặt, giải quyết một số công việc vật lý như bảo hiểm và kiêm luôn cả hành chính. Hiểu vậy thì anh ý nỏi cũng chả sai.

Ý nhận định 2,theo tôi thì thấu hiểu con người tức là thấu hiểu nhu cầu của con người. Chính vì thế mà chúng ta mới phải đi nghiên cứu đủ các loại học thuyết như: thuyết nhu cầu của Maslow ( http://goo.gl/d4noXh ), thuyết 2 yếu tố ( http://goo.gl/Qg4udd ) , thuyết 4 yếu tố ABCD ( http://goo.gl/voQiSu ) , thuyết X Y Z ( http://goo.gl/Ekvnv3 ) ... Từ hiểu nhu cầu từng người sẽ đến hiểu tâm lý của từng người. Kết hợp với hiểu văn hóa môi trường thì có thể đạt đến cái như anh Hải nói: sâu sắc hơn, rộng hơn, tinh tế. Ở đây, chỉ cần hiểu và nắm được khẩu quyết của Khổng Tử là làm được: "Điều gì không muốn xảy ra cho mình thì đừng làm cho người khác", tôi quan niệm vậy.

Ý 3, 4 tôi đồng tình. Lắng nghe và Viết quan trọng đối với người làm nhân sự. Tuy nhiên ai có ý định chỉ lấy giao tiếp qua ngôn ngữ viết làm trọng thì nên đọc bài này: 9 tín hiệu để đuổi trưởng phòng nhân sự của công ty bạn ? - http://goo.gl/t83VAo.

9. Giải quyết vấn đề bằng: Viết một chính sách mới!

Nhân sự thích các chính sách bởi vì nó đưa các mệnh lệnh tới nơi làm việc. Nhưng liệu nhân sự sử dụng chúng để tránh đối đầu? Hãy nhìn vào trường hợp một nhân viênăn mặc không phù hợp, liệu quản lý nhân sự của bạn có hướng dẫn bạn cách làm thế nào để nói chuyện với người lao động về việc ăn mặc hoặc nhắc nhở nhân viên…. hay quản lý nhân sự của sẽ viết một tài liệu mới dài hai trang về quy tắc ăn mặc và email nó toàn bộ công ty?

Gửi email là con đường không đối đầu nhưng gần như không bao giờ hiệu quả. Những nhân viên đã ăn mặc không phù hợp thì họ sẽ không nhận ra vấn đề nếu chỉ qua một email.

Đúng, chính sách là cần thiết, nhưng nếu chính sách chỉ đơn giản là công bố chứ không phải là giải quyết các sai sót hành vi thực tế có nghĩa là quản lý nhân sự của bạn không làm đúng công việc nhân sự.

Trong bài viết này, dường như giao tiếp qua nói là một yếu tổ rất quan trọng nếu ai đó làm Trưởng phòng Nhân sự.

Đấy là kinh nghiệm của tôi, còn giờ chúng ta sẽ cùng nhau bàn một cách khoa học hơn. Tôi sẽ lấy các năng lực (thái độ) của nghề nhân sự và so sánh với định nghĩa hướng nội hướng ngoại của wiki để xem hướng nội hay hướng ngoại hợp với nghề nhân sự.

Trong bài viết: Năng lực của vị trí chuyên viên, nhân viên nhân sự ? - http://goo.gl/EfNM7j tôi có liệt kê ra 2 thái độ (tố chất) và 8 kỹ năng mà chuyên viên nhân sự cần có.

I. Thái độ – tố chất:
1/ Yêu thích làm việc với con người
7/ Sự công bằng – trung thực

II. Kỹ năng – kinh nghiệm
2/ Kỹ năng giao tiếp tốt
3/ Kỹ năng thuyết trình
4/ Kỹ năng thương thuyết
5/ Kỹ năng làm việc nhóm
6/ Khả năng thuyết phục – truyền đạt
8/ Nhạy bén trong việc hiểu tâm lý người khác
9/ Kỹ năng giảng dạy, quản lý
10/ Kỹ năng xử lý tình huống

Và trong bài: Mô hình gồm 9 năng lực chính của chuyên viên HR do “Cộng đồng Quản trị Nguồn nhân lực” (Society for Human Resource Management-SHRM)” công bố - http://goo.gl/PqPyUQ, chuyên viên HR bao gồm 9 năng lực chính sau:
– Năng lực chuyên môn HR
– Năng lực quản lý các mối quan hệ
– Năng lực cố vấn
– Năng lực lãnh đạo và định hướng
– Năng lực truyền thông
– Năng lực đa dạng và thích ứng
– Năng lực thực hành đạo đức
– Năng lực đánh giá chính xác
– Năng lực nhạy bén trong kinh doanh

Dựa vào định nghĩa hướng nội - hướng ngoại của wiki và các yếu tố cần có của chuyên viên nhân sự thì ta thấy rằng: người làm nghề nhân sự phải là người hướng ngoại. Không thì họ cũng phải là người nằm giữa 2 nhóm này (Ambiversion)

Theo wiki: Mặc dù rất nhiều người xem hướng ngoại và hướng nội là một câu hỏi chỉ với hai lời đáp: đúng hoặc sai, phần lớn các học thuyết tính cách hiện đại (ví dụ: the Big Five) giới hạn các cấp của hướng ngoại-hướng nội (extraversion-introversion) là một phần liên tục của thước đo tính cách con người. Ambiversion là một thuật ngữ dùng để mô tả những người nằm giữa hai nhóm hướng ngoại và hướng nội. Họ có thể thấy thoải mái trong những đám đông hoặc ưa thích giao lưu, nhưng cũng cần tận hưởng thời gian một mình và tránh xa những đám đông

Để đo xem ai hướng nội , ai hướng ngoại, wiki có thước đo bằng bộ 10 câu hỏi:

A. 5 câu hỏi về hướng ngoại:
1. Tôi là trái tim của buổi tiệc
2. Tôi thích là trung tâm của sự chú ý.
3. Tôi có kỹ năng tốt trong việc xử lý các tình huống xã hội.
4. Tôi thích ở nơi có nhiều hoạt động diễn ra.
5. Tôi có thể kết bạn mới dễ dàng

B. 5 câu hỏi về hướng nội
a. Tôi im lặng xung quanh người lạ.
b. Tôi không muốn gây sự chú ý đến bản thân mình.
c. Tôi không thích tiệc tùng vào cuối tuần.
d. Tôi thích làm việc độc lập.
e. Tôi thường thích được tận hưởng thời gian một mình.

Công thức tính ra tỷ lệ % thiên về hướng nội hay ngoại: (tỷ lệ % đúng của A + tỷ lệ % sai của B) / 2 = tỷ lệ hướng ngoại
Ví dụ:
1. Bảo: có 5 đúng ở A = 100% và 5 sai ở B = 100% >> Tỷ lệ hướng ngoại = (100% A + 100% B)/2 = 100%
2. Quang: có 4 đúng ở A = 80%, 3 sai ở B = 60% >> Tỷ lệ hướng ngoại = (80% + 60%)/2 = 70%
3. Huy: có 2 đúng ở A = 40%, 1 sai ở B = 20% >> Tỷ lệ hướng ngoại = (40% + 20%)/2 = 30%

Thôi chốt lại: bạn hướng nội hay hướng ngoại không quan trọng, quan trọng là có đủ các năng lực dành cho nghề nhân sự hay không. Chúc anh chị em rèn được cho mình các năng lực đó.

Tái bút: Tí tôi quên, tôi phải làm cái tắc nghiệm nho nhỏ để xem nhận định của tôi và anh Hải ai đúng hơn. Anh chị và cả nhà, ai làm nhân sự, vui lòng vào làm giúp tôi các trắc nghiệm nho nhỏ xem anh chị là người hướng nội hay ngoại nhé. Tôi sẽ post kết quả lên đây.

Link khảo sát: http://goo.gl/saOadx

Update 7/4/2018: Tôi lại nghe chị Đoàn Vân Anh (một người chị nổi tiếng trong giới HR) nói về việc Nhân sự phải là người hướng nội. Thời điểm chia sẻ, xung quanh chị khá nhiều bạn mới vào nghề HR tại buổi teambuilding của cộng đồng HrShare. Và chị nói rằng đa phần Nhân sự là người hướng nội. Phải chăng chị cũng giống anh Hải ở trên? Hi vọng chị sẽ đọc được bài này của tôi.

2 thoughts on “Người hướng nội nhiều hơn người hướng ngoại trong nghề nhân sự ?

  1. Dear Anh Cường

    Đức bày tỏ quan điểm về ý này của anh:”Theo wiki: Mặc dù rất nhiều người xem hướng ngoại và hướng nội là một câu hỏi chỉ với hai lời đáp: đúng hoặc sai, phần lớn các học thuyết tính cách hiện đại (ví dụ: the Big Five) giới hạn các cấp của hướng ngoại-hướng nội (extraversion-introversion) là một phần liên tục của thước đo tính cách con người.”

    Trong trình bày luận chứng, wiki không được xem là một nguồn tin cậy chính thống. Cần phải đọc các tài liệu từ sách hay các tạp chí uy tín để trích dẫn.

    Trong Big Five, không hề có giới hạn các cấp của hướng ngoại – hướng nội mà tích cách một người sẽ nằm trên thang chạy dài từ 2 đầu nội ngoại. Tùy theo tâm trạng mà khi thực hiện bài test sẽ đo ra thiên hướng nội hay ngoại của người đó. Ngoài ra, Big Five còn 4 yếu tố khác chứ không phải chỉ có nội ngoại.

    Bài test 10 câu này là nằm trong bộ câu test của Big Five và không hề được khuyến khích, trong khi đó nên tham gia test bộ chuẩn 300 câu (http://www.personal.psu.edu/~j5j/IPIP/ipipneo300.htm)

    Duc

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *